Phòng bệnh của Allegra Van Alen nằm ở tầng trên cùng của trung tâm y tế Columbia Presbyterian[1], trong biệt khu chuyên dành điều trị phục hồi cho người giàu và yếu nhân. Phòng bệnh được bài trí theo phong cách y như một phòng khách sạn hạng sang ở New York, với những tấm khăn trải giường làm bằng vải lanh trắng Italia, thảm trải sàn cao cấp, các lọ hoa pha lê lúc nào cũng đầy hoa tươi. Mỗi ngày lại có một đội ngũ y tá tới mát-xa và nắn bóp các chi của Allegra để giữ cho các cơ của bà tránh khỏi việc bị teo nhỏ.
Nhưng Allegra chưa bao giờ hay biết tất cả những điều đó. Từng là người đẹp danh tiếng nhất của thành phố này, bà giờ đây chìm sâu trong cơn mê man, hoàn toàn không hay biết gì tới thế giới xung quanh mình: một người phụ nữ với quá khứ huy hoàng nhưng bất hạnh và chẳng hề có tương lai. Máy đo nhịp tim bên cạnh giường vẫn biểu thị những nhịp đập đều đều, và trong suốt một thời gian dài như vậy, chẳng có tiếng động nào khác trong phòng ngoài tiếng bíp đều đều ấy.
Lawrence Van Alen ngồi trên chiếc ghế đối diện giường bệnh của Allegra. Đây là lần đầu tiên ông tới thăm con gái kể từ khi trở về. Và đây cũng là chuyến thăm mà ông cố tình trì hoãn bởi gánh nặng cảm xúc sợ phải nhìn thấy đứa con máu mủ của mình trong tình trạng bất động như vậy.
- Ôi, Gabrielle. - Cuối cùng ông cũng thốt lên - Tại sao con lại ra nông nỗi này cơ chứ?
- Cô ấy không nghe được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-toc-ma-ca-rong-2-vu-hoi-hoa-trang/503958/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.