Nói xong, Đào Túy xoay người trở lại chỗ của mình ngồi xuống. Không khí ghế ngồi đột nhiên yên tĩnh, Liễu Yên dập khói rồi nhìn Lý Dịch và Đào Túy.
Sau đó cô ấy đi qua ôm bả vai Đào Túy, cười hỏi: “Muốn ăn khoai chiên không?”
“Em muốn.” Đào Túy xoa mũi, cười gật đầu.
Duỗi tay cầm khoai chiên, Đào Túy không có biểu hiện gì, cũng không nhìn Lý Dịch. Những người còn lại cũng không nói muốn chơi tiếp nên trò chơi nhanh chóng hạ màn.
Chu Dương nhìn cô gái đang cúi đầu ăn khoai, anh ấy thọc Lý Dịch.
Lý Dịch vẫn giữ nguyên tư thế hút thuốc, không phản ứng lại Chu Dương. Cổ và người mang theo mùi hương nhàn nhạt, đầu ngón tay anh cọ xát vào lòng bàn tay, vừa rồi chỗ đó không cẩn thận đụng vào eo Đào Túy.
Anh cúi người, đảo mắt qua.
Đào Túy đang uống rượu.
Mắt Lý Dịch nhíu lại, đầu ngón tay gõ xuống mặt bàn phát ra âm thanh.
Đào Túy nghiêng mặt, đỡ trán nhìn qua, hai người cách một đám người bốn mắt nhìn nhau, Đào Túy cười hỏi: “Anh, làm sao vậy?”
Cô cười đến vô tâm.
Lý Dịch nặng nề nhìn, giọng điệu trầm thấp: “Đừng uống nhiều quá.”
“Không sao, em có anh trai mà.”
Anh trai.
Coi như làm em gái tốt cũng được.
Đào Túy lại cười, cô cầm bình rượu lại đổ vào ly rồi uống hết một ngụm, cô vừa nghịch điện thoại vừa ăn khoai uống rượu, lúc này Khâu Viện gửi tin wechat đến.
Tôi là Đào Túy nha: [Thất bại ba lần.]
Tôi là Khâu Viện nha: [Hết hi vọng rồi?]
Hết hi vọng.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-vo-khong-quan-tam/862007/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.