Con đường cái quan từ biên thùy Chiêm Việt về Hoan Châu trầm mình trong cơn nắng bốc lửa của một ngày hè oi ả. Đường đất đỏ hoạch vắng ngắt không bóng người đi lại. Không ai muốn đi vào lúc đúng ngọ. Người ta tìm chỗ nào mát mẻ để ăn uống xong nghỉ ngơi chờ cơn nắng dịu sẽ tiếp tục lên đường.
Quán rượu nghèo nàn cất dưới tàng cây cổ thụ rườm rà dọc theo con đường cái quan. Mấy chiếc bàn ọp ẹp đầy đặc người ngồi. Đa số là thương khách ngược xuôi buôn bán từ hai châu Hoan, châu Hóa vào tận biên giới. Họ ngồi khề khà chén rượu chén trà bàn chuyện nắng mưa.
Lẫn lộn trong đám thương khách có một vũ sĩ giang hồ. Mình y chiếm trọn chiếc bàn lớn đặt chính giữa quán. Trên mặt bàn lỏng chỏng mấy vò rượu. Vũ sĩ tuổi trạc ba mươi, mặc vũ phục đen và chân mang hài sảo. Nơi vai y ló lên chuôi đao thắt tua đỏ rực màu máu. Mặt vuông, mày rậm, mắt sâu và sáng với lưỡng quyền cao cộng thêm nước da xạm nắng chứng tỏ y phải là một vũ sĩ lưu lạc giang hồ. Nhấc vò rượu lên tu một ngụm y cao giọng:
- Chậc... Đả thật... Ngon thật...
Nhẹ đặt vò rượu xuống bàn xong đảo ánh mắt sáng rực một vòng quanh quán y cao giọng:
- Chủ quán... Thêm rượu thịt nữa... Mấy khi ta qua đây, vả lại trước lạ sau thành quen vậy chủ quán hãy đem rượu thịt ra mời chư vị say sưa một bữa. Bao nhiêu tiền Bách Đao Tôn Hòa ta xin đài thọ hết...
Dứt lời Tôn Hòa thảy lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giac-bac/391709/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.