Gió thu hiu hắt. Sương thu lạnh. Từng chiếc lá vàng rơi dạt theo chiều gió. Mây trắng dật dờ trôi. Chút nắng thu long lanh đọng trên tàng cây.
Cỗ xe ngựa ngừng trước cổng một gia trang lộng lẫy có gia đinh đứng gác. Từ trên cỗ xe tứ mã gã phu xe ăn mặc bảnh bao thong thả bước xuống. Chỉ cần nhìn cỗ xe ngựa và gã phu xe, người ta thừa biết chủ nhân phải thuộc hàng giàu sang phú quí.
Vung vung chiếc roi da gã phu xe bước tới chỗ tên gác cổng đứng. Bằng giọng tuy cung kính và nhã nhặn song ẩn chút cao ngạo gã phu xe cười nói:
-Dám hỏi huynh đài đây có phải là Vô gia trang?
Biết khách lạ nếu không là bằng hữu hay người quen tất cũng là quí khách tên gác cổng tươi cười đáp:
- Đúng... Đây chính là Vô gia trang. Chủ nhân của huynh chắc tới dự lễ cưới con gái của Vô viên ngoại?
Gã phu xe gật đầu thay cho câu trả lời. Trở về xe gã thưa chuyện với chủ nhân xong cầm lấy gói quà đến trao cho tên gác cổng.
- Chủ nhân của tôi vốn là khách từ phương nam tới dự lễ cưới con gái của Vô viên ngoại.Tuy nhiên vì ngoạ bịnh thình lình nên người xin hẹn ba ngày sau sẽ trở lại. Nhờ huynh đài chuyển món quà mọn này cho Vô viên ngoại và thưa với người chủ nhân tôi sẽ thân hành đến tạ lỗi sau...
Tên gác cổng vui vẻ nhận quà. Đợi cho cỗ xe ngựa lăn bánh hắn mang quà vào trình với lão tổng quản. Như được lệnh trước lão tổng quản tức tốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giac-bac/391720/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.