🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối năm đó, doanh thu của công ty đã tăng trưởng vượt bậc.

Trong bữa tiệc mừng công, đối tác của tôi vỗ vai tôi: “Tiểu Trình, em thật là giỏi, chưa từng thấy ai giỏi như em!”

“Em cũng không còn trẻ nữa, Tết này để anh giới thiệu vài người cho em nhé?”

Tôi cười giơ ly rượu lên:
“Vậy ra Tổng giám đốc Thẩm cho rằng giá trị của phụ nữ là dựa trên hôn nhân à? Nếu thế, tôi e là phải cân nhắc lại việc hợp tác sâu hơn với anh rồi.”

Anh ta sợ đến nỗi không dám nhắc đến chuyện “tình yêu” hay “kết hôn” trước mặt tôi nữa.

Năm thứ hai sau khi rời khỏi thành phố A, một người bạn cũ lại gửi tin nhắn cho tôi, nói rằng mẹ của Trần Chinh đã qua đời, hỏi tôi có muốn về dự tang lễ không?

Tôi suy nghĩ cả đêm, chỉ hỏi thời gian diễn ra tang lễ.

Tôi không nghe thấy tin Trần Chinh tái hôn, cũng không nghe thấy tin anh ấy có con.

Tôi không biết bây giờ anh ấy và Tống Vi thế nào, nhưng sau khi đắn đo, tôi vẫn quyết định không đến dự tang lễ.

Vì vậy, tôi trở về thành phố A vào ngày thứ hai sau lễ tang.

Mẹ của Trần Chinh là một người phụ nữ rất hiền từ.

Bố anh ấy bị bệnh thận nặng, sớm mất khả năng lao động, mỗi tháng chi phí thuốc men không ít. Mẹ anh ấy bị bệnh tim, không thể làm việc nặng.

Nhưng hai người luôn đỡ đần nhau, chưa bao giờ cãi vã.

Khi tôi và Trần Chinh yêu nhau, tôi rất thích đến nhà anh ấy.

Đáng tiếc là bố anh ấy đã qua đời trước khi chúng tôi khấm khá hơn, mẹ anh ấy không muốn làm phiền chúng tôi, kiên quyết ở lại viện dưỡng lão.

Năm tôi rời thành phố A, tôi đã đến viện dưỡng lão để tạm biệt bà.

Tôi mặc chiếc váy bà thích nhất, mua một bó hoa ly mà bà thích nhất.

Bà là hiện thân của mọi tưởng tượng về mẹ sau khi tôi trưởng thành. Và bà thực sự đã cho tôi cảm nhận được tình mẫu tử là như thế nào.

Tôi lẩm bẩm kể lể về chuyện khởi nghiệp của mình trước mộ bà, khi rời đi, Trần Chinh đang đợi tôi ở cổng nghĩa trang.

Lâu ngày không gặp, thoáng chốc nhìn nhau lại thấy anh ấy có chút lạ lẫm.

Nhưng là người lớn, cũng không đến mức phải e dè.

Tôi thân thiện chào anh ấy. Anh ấy nói muốn tiễn tôi ra bãi đậu xe.

Cả đoạn đường không nói gì nhiều.

Trước khi lên xe, anh ấy gọi tôi. Tôi quay đầu nhìn anh.

Dưới ánh nắng, anh vẫn cao lớn như xưa, nhưng gầy đi nhiều. Anh ấy dừng lại rất lâu, mới nói: “Nếu gặp vấn đề kỹ thuật nào khó khăn, có thể tìm anh.”

Tôi cười với anh ấy: “Được, cảm ơn anh. Có dịp thì đến thành phố C chơi.”

Tôi mở cửa lên xe, đạp ga, bóng dáng anh ấy trong gương chiếu hậu dần lùi xa, rồi nhanh chóng biến mất.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.