🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc bố anh còn trẻ, chắc chắn rất đào hoa.  

 

Nhất định là vậy.  

 

Quả nhiên.  

 

Mẹ Tần nghe thấy mùi vị khác.  

 

Bà véo lấy vành tai của bố Tần: "Dạy con nằm mơ cũng mơ đến gái, lúc ông nằm mơ có phải là cũng thường mơ đến gái không?"  

 

"Mẹ thằng nhỏ, đừng véo nữa được không? Đau quá!"  

 

 

"Không véo cũng được nhưng ông thành thật khai báo mau, mơ thấy ai?"  

 

"Tôi, thật sự là tôi đã mơ thấy phụ nữ!"  

 

"Hả? Ông thật sự mơ thấy gái à, ông là người vô lương tâm, trời ơi cái thân tôi…"  

 

"Nhưng người tôi mơ thấy là bà đó!"  

 

 

“Cái gì?”, mẹ Tần chưa kịp nuốt nước bọt xuống liền sững sờ, buông tay ra, nhìn vào bố Tần: “Thật sao?”  

 

“Đương nhiên là thật rồi!”  

 

“Vậy còn tạm được! Nhớ kĩ vào, sau này chỉ cho phép mơ thấy tôi thôi đó!”, mẹ Tần cảnh cáo bố Tần.  

 

“Ừm, chỉ mơ thấy mình bà!”, bố Tần còn giơ tay lên.  

 

Phụt~  

 

Tần Kiệt không khỏi bật cười.  

 

Bố mẹ đều là vợ chồng già rồi mà vẫn còn chơi trò này, thật buồn cười.  

 

“Thằng nhóc con này không phải là đã đi nghỉ rồi sao? Dám nghe lén hả?”  

 

Bố Tần tức giận, lấy đệm ghế sô pha đập vào người Tần Kiệt.  

 

Bịch~  

 

Tần Kiệt co cẳng chạy trốn, vèo cái liền không thấy bóng dáng đâu, rõ ràng là anh đã chạy về phòng rồi.  

 

“Thằng nhóc con này, chạy nhanh đó!”, bố Tần càm ràm một câu, lại phát hiện ra rằng mẹ Tần đang nhìn chằm chằm vào ông.  

 

“Mẹ thằng nhỏ, bà sao vậy?”  

 

“Ông nói sao chứ? Đều tại ông, nếu không phải là ông, sao thằng bé có thể nghe thấy chứ?”, mẹ Tần trừng mắt nhìn bố Tần.  

 

“Ha ha, con nó lớn rồi, không sao! Chúng ta tiếp tục xem giấy phép kinh doanh của thằng bé đi!”, bố Tần chuyển chủ đề.  

 

“Ừ nhỉ. Thằng bé là người đại diện pháp luật của siêu thị. Một tháng có hơn 1 triệu tệ, một năm có hơn 10 triệu tệ! Mười năm có …”  

 

“100 triệu tệ!”, bố Tần nói.  

 

“Cái gì?100 triệu tệ? Nhiều, nhiều như vậy sao?”, mẹ Tần kinh sợ đứng dậy.  

 

“Xuỵt ~”, bố Tần vội vàng kéo mẹ Tần ngồi xuống: “Nói nhỏ chút được không? Bà không sợ hàng xóm nghe thấy sao?”  

 

“Ừ nhỉ, ông nói đúng. Không thể để lộ tiền ra ngoài, không thể để lộ tiền ra ngoài!”  

 

Mẹ Tần hiểu ra, vội vàng hạ giọng.  

 

Hai người bọn họ trò chuyện về khối tài sản đang có của Tần Kiệt, cũng nói về sự ra đời, quá trình lớn lên và sau khi đi học của Tần Kiệt.  

 

Nói mãi nói mãi, cả bố Tần và mẹ Tần đều ngủ thiếp đi.  

 

Tần Kiệt nhẹ nhàng đi tới, lấy chăn đắp lên người bố mẹ.  

 

Nhìn bố mẹ đang ngủ say, khi ngủ cũng mang theo nụ cười.  

 

Tần Kiệt liền biết rằng quyết định của anh hôm nay là hoàn toàn đúng đắn.  

 

Ở nhà bác cả, nhà bọn họ bị nhà bác hai và anh họ Tần Hạo chế giễu một hồi.  

 

Bố mẹ chắc cũng không được vui cho lắm, trong lòng ngột ngạt, khó chịu. Dù sao người đó cũng là bác hai.  

 

Là anh em ruột của bố.  

 

Thế hệ của bố, trong nhà có những mấy anh em.  

Cùng nhau lớn lên, dù thế nào cũng có tình cảm.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.