Một đường đi thẳng tới hoàng cung Thiên Thành, lần nữa tiến vào nơi cung vàng điện ngọc, Lâm Phong không khỏi thấy chút nực cười, nàng đến thế giới này cũng không lâu lắm mà cung điện của hai đại đế quốc Bắc Thần, Thiên Thành nàng đều đã đi dạo qua. Hơn nữa, cả hai lần tiến vào hoàng cung thân phận đều có chút quỷ dị, quỷ dị đủ để làm mỗi người trong cung giật mình.
Cửa thành trăm quan nghênh đón, khí thế oai hùng, đông đảo các tần phi cũng đến, cả đoàn hồng hồng lục lục oanh oanh yến yến náo nhiệt không dứt, tuy nói khí chất không giống nhau nhưng thoạt nhìn cũng không kém phần bao la hùng vĩ.
“Cung nghênh Lôi Vương hồi cung!” Một nữ tử hoàng sam mỹ lệ, đầu đội kim phượng bó ngạch, tai đeo minh châu, ung dung quý phái đứng đầu đoàn tần phi, cúi đầu hành lễ, tiếng nói thanh thúy.
“Cung nghênh Lôi Vương hồi cung!” Phía sau nữ tử đó, đông đảo phi tần khom lưng cúi đầu, khúm núm quỳ xuống, hình ảnh người người cúi đầu từ phía trên nhìn lại quả thật có một loại cảm giác thành tựu phi thường lớn, Lâm Phong gật đầu, cảm thán một phen.
Vén rèm lên, Lôi Nhiên kéo Lâm Phong, hai người đẩy đẩy kéo kéo, thân mật đi ra, tận lực để không ai nhìn thấy sợi dây thừng giữa tay hai người. Nếu người ta trông thấy nói không chừng lại tưởng rằng bọn họ có điều gì bất minh, dù sao Lam Phượng trong cung Thiên Thành hầu như ai cũng nhận ra, thôi, cứ xuôi dòng đẩy thuyền vậy.
Lâm Phong cũng biết ý hắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giac-mong-giang-son/566166/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.