Mùa thu như một chàng lãng tử du đãng lướt qua núi tuyết Streca, tới dạo chơi trên thảo nguyên Ga Marr. Cỏ đã bắt đầu úa vàng. Đám lá khô bay xao xác giữa trời thu. Vào một đêm nọ, trời bỗng đổ sương. Lớp sương gột sạch những chấm xanh cuối cùng còn sót lại trên thảo nguyên. Các loài động vật ngủ đông như rắn hay gấu vội vã tìm chốn ngủ đông. Bầy hươu, dê cũng cẩn thận hơn. Chúng trốn sâu trong thảo nguyên hoặc ẩn mình ở một hẻm núi kín đáo nào đó, rất ít ra ngoài. Việc săn mồi của loài sói mỗi ngày một khó. Để có thể sinh tồn, hàng năm cứ vào thời điểm này, những con sói sinh sống tản mạn khắp nơi trên thảo nguyên Ga Marr tạm gác cuộc sống độc lập của mình để tụ hợp lại với nhau tạo nên một bầy sói hùng mạnh. Chúng phải dựa vào trí tuệ và sức mạnh của tập thể để sống sót qua mùa đông khắc nghiệt. Đối với các loài động vật hoang dã mà nói, tiết trời giá lạnh và mồi săn ít ỏi là một kiếp nạn. Và loài sói cũng không phải là ngoại lệ.
Khi Tử Lam dẫn Lam Hồn Nhi, Song Mao và Mi Mi tới ao nước thối là nơi tụ tập của loài sói, đã có chừng hai, ba mươi con sói tới trước rồi. Hơn nửa năm không gặp, bầy sói có quá nhiều thay đổi. Hai con sói già Giáp Giáp và Ni Ni đã chết trên thảo nguyên, sói đực Khả Tố trong lúc đuổi bắt một con trâu vì không cẩn thận bị nó đá gãy một chân sau, giờ phải đi khập khiễng...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giac-mong-soi-vuong/1991096/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.