Các bạn nhớ bấm nút "yêu thích" ở từng chương để tăng lượt like lên nha. Cứ được 100 like mình sẽ bạo thêm 1 chương á. ^^
- ---------------------
Trong phòng thẩm vấn.
Chỉ có một chiếc đèn bàn và hai người.
Phòng không có cửa sổ nên ánh đèn khiến người ta vô cùng chói mắt.
Võ Bưu gõ gõ ngón tay xuống mặt bàn. Đối diện ông ta là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, dáng người hơi mập. Hắn mặc đồng phục học sinh, vẫn còn đang đi học. Hắn cúi đầu, hai cái đùi bên dưới mặt bàn đang rung lên rung xuống không ngừng.
Có lẽ là thói quen, hoặc cũng có lẽ do khẩn trương.
“Nói đi, mày đã làm gì con bé?” Lúc Võ Bưu nói chuyện mí mắt vẫn rũ xuống như thể chẳng mấy quan tâm.
Gã thanh niên ngẩng đầu nhìn ông ta rồi lại cúi đầu thấp hơn. “Tôi - tôi có làm gì đâu? Chúng tôi chỉ hẹn hò bình thường thôi mà.”
Võ Bưu cười lạnh. “Đợi trời tối hẹn bạn gái đến một con hẻm nhỏ không một bóng người cũng gọi là hẹn hò bình thường à?”
“Làm gì có! Bọn tôi hẹn qua điện thoại sẽ gặp nhau ở cổng công viên Tây Uyển Kiều, cách trường học của em ấy rất gần. Tôi tới từ sớm rồi đứng đợi em ấy hai tiếng đồng hồ cũng không gặp được, sau đó gọi di động cho em ấy cũng không bắt máy.”
“Lần cuối cùng mày nói chuyện điện thoại với con bé là lúc nào?”
“Lúc tôi đang trên đường đến công viên Tây Uyển Kiều, em ấy cũng đang rời khỏi trường, bảo là mười phút nữa sẽ tới nơi…”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-phau-su-tan-khai-niem-phap-y/1096425/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.