Nửa tháng nhanh chóng trôi qua, có một chuyến công tác ngắn nên cần về Nghi Đồng một chuyến, Thôi An Tĩnh xin nghỉ một ngày để quay về.
Hiện tại, nhiệt độ ở Nghi Đồng cao nhất chỉ khoảng 10℃, gió lạnh như thấm cồn lên da thịt, khiến người ta không khỏi run rẩy. Thôi An Tĩnh mặc một bộ váy dài màu trắng, đi đôi giày cao gót mười phân, cố gắng chịu đựng trong suốt một giờ liền.
Sau khi sự kiện kết thúc, cô phát hiện cánh tay đã bị lạnh tới mức nổi đầy da gà.
Tạ Câu Nguyệt vội vàng choàng chiếc chăn lên người cô, rồi đưa cô rời đi từ thang máy phía sau, phía sau vẫn còn các fans không ngừng gọi lớn tên Thôi An Tĩnh.
Trong thang máy, Tạ Câu Nguyệt cho cô xem nội dung trong điện thoại: “Trung tâm thương mại thông báo sự kiện lần này là năm trăm người, nhưng hôm nay số lượng người đến vượt xa con số đó, An Tĩnh, cô nổi tiếng thật đấy.”
Thôi An Tĩnh lạnh tới mức ngón tay run lên, vừa hít mũi vừa nắm chặt cái chăn, nghe đến đây, cô cười nhẹ: “Hôm nay trung tâm thương mại vốn dĩ đã có rất nhiều hoạt động, không phải tất cả mọi người đều đến vì tôi.”
“Nhưng mọi người đều sẵn lòng dừng chân ngắm cô, điều này nói lên rằng độ phủ sóng toàn quốc của cô vẫn rất cao.”
Thôi An Tĩnh cong môi cười nhẹ, không nói gì.
Hai năm trước những bộ phim cô đóng đều bị xếp xó không được phát sóng, làm gì có cái gọi là độ phủ sóng toàn quốc chứ, Tạ Câu Nguyệt nói vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thoai-binh-yen-phuc-kinh-so/2763236/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.