Ánh mắt của anh vẫn chăm chú nhìn về phía trước, đường nét bên mặt sắc sảo, vững chãi, yết hầu khẽ nhô lên rồi hạ xuống ngay trước mắt, khiến Thôi An Tĩnh cảm thấy không thoải mái, cô đưa tay sờ sau tai, lòng ngổn ngang bao cảm xúc.
Một lát sau, cô khẽ gật đầu: “Vâng.”
“Vẫn ở chỗ cũ?” Tạ Hành Ngôn hỏi.
Thôi An Tĩnh gật đầu: “Vâng.”
“Địa chỉ của em trước đây đã bị fan cuồng tìm ra, không an toàn đâu.”
Thôi An Tĩnh tiếp tục gật đầu: “Vâng, em biết. Gần đây em cũng không thường về đó, đợi khi bộ phim này đóng máy, em sẽ tìm chỗ khác.”
Tạ Hành Ngôn nhàn nhạt “Ừm” một tiếng.
Thôi An Tĩnh ngẩng đầu nhìn một bên gương mặt của anh, ánh sáng bên ngoài lướt qua, từng đường nét dần rõ ràng hơn, tựa như họ vừa trở lại khoảnh khắc gặp nhau lần đầu tiên.
“Tạ Hành Ngôn.” Cô khẽ gọi.
Nghe tiếng, Tạ Hành Ngôn nhìn sang cô: “Sao vậy?”
“Em…” Cô ngừng lại vài giây rồi tiếp tục: “Em có thể đi thăm Tiểu Bạch bây giờ không? Em sẽ bắt xe về ngay sau khi thăm nó.”
Trong bóng đêm, lốp xe bỗng cọ xát với mặt đường, tạo nên tiếng kêu chói tai. Do quán tính, Thôi An Tĩnh chồm về phía trước rồi bị dây an toàn kéo ngược lại.
Anh từ từ quay đầu, giọng nói lạnh lùng pha lẫn sự giận dữ: “Thôi An Tĩnh, có phải em nghĩ rằng chỉ cần em đưa ra yêu cầu gì, anh cũng sẽ đồng ý không?”
Thôi An Tĩnh vội nói: “Em không có ý đó.”
“Vậy em có ý gì? Người không muốn nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giai-thoai-binh-yen-phuc-kinh-so/2763286/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.