Đêm đó, giờ Tý vừa qua, bầu trời âm u bắt đầu đổ mưa tuyết, từng bông tuyết lớn bằng lông ngỗng dần rơi xuống, Tống Hành ngồi trong đình suốt nửa canh giờ, nhớ tới đợt tuyết đầu tiên ở Thái Nguyên lúc ở biệt viện hành sơn, hắn và nàng nhìn nhau qua mưa tuyết rồi vào nhà làm những chuyện thân mật, sau đó hắn ôm nàng vào phòng tắm rửa, nằm trên giường ôm nàng ngủ chung.
Những chuyện ấy mới chỉ xảy ra mấy chục ngày trước, có lẽ ngay từ lúc ấy, nàng đã toan tính rời bỏ hắn.
Vậy mà hắn còn tự mình đa tình. Tống Hành nhìn thẳng phía trước, mỉm cười tự giễu, hai tay nắm chặt vải áo thành nắm đấm, mu bàn tay chằng chịt những gân xanh.
Tống Hành ngồi một mình thêm một lúc, đứng dậy rời khỏi đình, mặc cơn gió lạnh thấu xương cùng những mảnh toái ngọc đang rơi lả tả, rảo bước chầm chậm về Thối Hàn cư. Hắn chẳng còn tâm tư đón năm mới như mọi năm, thất thần rửa mặt qua loa rồi nằm dưới lớp chăn lạnh ngắt.
Thời điểm ấy, Tiết phu nhân và những người khác đã vui đùa đến tận nửa đêm, mọi người bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, cuối cùng tản về viện riêng nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó, ở thành Lạc Dương cách xa ngàn dặm, trận mưa tuyết mỏng cũng lặng lẽ rơi xuống.
Sáng hôm sau, khi Thi Yến Vi thức dậy, mái hiên vốn đã tan tuyết nay lại phủ thêm lớp tuyết mới, tuyết rơi tựa như bông liễu, sương giá cũng giăng đầy những nhánh cây trồng nơi viện.
Hai bà mụ mặc y phục mùa đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giam-nang-trong-truong-tu-tu-yen/1069333/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.