Lời vừa nói ra, thấy ý cười trên mặt Tiết phu nhân từ từ ngưng trọng, Cao phu nhân tinh ý, nhận ra bầu không khí có gì đó không đúng liền đứng lên hạ người nói: “Nếu Dương nương tử có chuyện muốn nói với nhân gia thì nhi xin được phép cáo lui trước.”
Vừa nói vừa đánh mắt với tỳ nữ, dẫn các nàng cùng lui ra ngoài.
Một lúc sau, trong phòng chỉ còn lại hai người, Tiết phu nhân cau mày hỏi nàng: “Dương nương tử sống ở quý phủ có chỗ nào cảm thấy không thoải mái nên mới muốn rời đi đúng không? Nếu có chỗ nào không quen, cháu chỉ cần nói với lão thân, lão thân sẽ sai người chọn viện tử mới cho cháu ở.”
Thi Yến Vi nghe vậy, liền vội vàng lắc đầu, “Nhi được Thái phu nhân cùng Tam Lang hết mực chiếu cố sao lại không thoải mái được ạ. Chỉ là dựng trại lâu đến đâu, bữa tiệc dài đến mấy cũng có lúc phải tàn. Nhi đã ở quý phủ trong khoảng thời gian khá dài, giờ đến lúc nên rời quý phủ sống cuộc sống riêng.”
Tiết phu nhân nghe xong, càng nhăn mày hỏi nàng: “Cháu muốn về Văn Thủy?”
Văn Thủy sao, đó từng là nhà của nguyên thân nhưng không có nhà của nàng. Thi Yến Vi cúi thấp đầu, thành thật đáp: “Nhi còn chưa quyết định được nên đi đâu.”
Nghe nàng nói vây, Tiết phu nhân khẽ thở dài, buồn bã nói: “Hiện giờ bên ngoài thế đạo hỗn loạn, Thái Nguyên có Nhị lang Tam lang tọa trấn, so với kinh thành và Lạc Dương đều thái bình hơn.”
Vừa nói, bà vừa ngước mắt lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giam-nang-trong-truong-tu-tu-yen/1069369/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.