Tống Hành cùng Vệ Tuân phi nhanh đến doanh trại, Vệ Tuân dẫn đầu xuống ngựa, khom người ôm quyền hành quân lễ, cao giọng nói: “Tiết soái, chập tối ngày hôm trước vương tử Gia Luật Thạch của Khiết Đan suất lĩnh năm ngàn kỵ binh nam hạ, bất ngờ tập kích Quỳ Châu, trắng trợn cướp bóc, quân dân trong thành tử thương gần hai ngàn người, bị cướp đi hơn ba ngàn gia súc, bao gồm dê bò ngựa.”
Vệ Tuân nói xong, nhìn thấy ánh mắt Tống Hành trở nên âm trầm, lập tức hạ lệnh để ba ngàn thiết kỵ rời thành ngay trong đêm, một đường truy kích về Đông Bắc.
Gần bốn ngày sau, hai đội nhân mã gặp nhau ở chân núi Âm Sơn, Tống Hành rút kiếm và lao thẳng vào Thạch vương tử. Gia Luật Thạch hiển nhiên là không địch lại Tống Hành, hãi hùng kêu cứu, nháy mắt liền có hơn mười kỵ binh Khiết Đan nghe thấy gấp rút tiếp viện, bao vây Tống Hành nhằm yểm hộ Gia Luật Thạch thoát thân.
Tống Hành nắm chặt trường kiếm trong tay, thúc ngựa chém chết liên tiếp mấy người, mở đường máu.
Cùng lúc, Vệ Tuân từ phía sau bọc lót, ép Gia Luật Thạch không còn đường lui, Tống Hành siết chặt dây cương, ngồi vững vàng trên lưng ngựa, ánh mắt nhìn Gia Luật Thạch phảng phất như nhìn một con kiến hôi, lạnh lùng nói: “Bắt sống mang về Thái Nguyên, những người còn lại chém hết.”
Nói xong, hắn quay đầu ngựa định bỏ đi thì như chợt nhớ ra điều gì, quay đầu chỉ đại vào một kỵ binh Khiết Đan, cao giọng nói: “Về nói với Khiết Đan vương, Thạch vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giam-nang-trong-truong-tu-tu-yen/1069377/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.