Giữa quang minh cùng với hắc ám luôn luôn tồn tại một cái giới tuyến rõ ràng mà không thể nào được phép vượt qua. Những hạt bụi màu đen tồn tại bên trong cái không gian màu trắng cũng không có cách nào tự biến mình thành một vật thể màu trắng cho được. Cho dù là cái hạt bụi kia vừa nhỏ bé vừa nhạt nhòa đến mức không thể nào nhận ra nổi, cũng tất nhiên vẫn còn một chút tia màu đen nhỏ bé, hoặc là một chút màu đen đơn giản nào đó, không có cách nào có thể hoàn toàn biến thành màu trắng được.
Đỗ Thiếu Khanh, năm đó tài hoa hơn người, lạnh lùng kiêu ngạo, lãnh khốc thập phần của năm xưa, đều luôn luôn cho rằng là như vậy.
Chỉ là sau khi trải qua nhiều năm tốt nghiệp tại Học viện Quân sự I, ở bên trong hệ thống Quân đội không ngừng giãy dụa chìm nổi đấu đá với các thế lực xung quanh, hắn đã cải biến rất nhiều rất nhiều về mặt tư tưởng. Hắn cũng hiểu được một bức tranh vẽ cảnh suối nước chảy từ trên đỉnh núi xuống, cho dù trắng trẻo thanh thúy thanh lệ tuyệt vời đến thế nào đi chăng nữa, cũng cần phải có những loại thuốc màu thiên nhiên dơ bẩn đào ra được từ trong những cái quặng mỏ hắc ám để mà tiến hành miêu tả. Vì tương lai của Liên Bang hoặc là bởi vì những ánh sáng huy hoàng trong tương lai, hắn cũng đành phải nguyện ý hy sinh đi một bộ phận nào đó trong nguyên tắc đạo đức làm người của chính mình.
Hơn nữa, khi mà bên trong Liên Bang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gian-khach/2148815/quyen-3-chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.