Phụ thân đã mất sớm của Lỗ Kính trước kia ở thôn trấn cũng có chút danh tiếng, là một vị tiên sinh dạy học, tuy nhiên thật sự không thể nhận ra một người miệng đầy chi, hồ, giả, dã lại có thể dưỡng ra một nhi tử chỉ thích múa thương động đao.
Ông nội hắn từng làm quan ở Kinh thành, về sau cáo lão hồi hương mới định cư ở thôn trấn, mấy tên quan lại nhỏ khác nhau ở Kinh Thành ấy thế mà không vơ vét được chút bạc nào, hơn nữa Lỗ Kính không còn bất kỳ thân thích nào, vậy nên tiền của hắn sẽ không có người thân thích nào tới gây sự.
Lô Uyển Chi bán tín bán nghi nghe xong lời giải thích tận tường của Tô Việt, có điều trong tình hình hiện tại, trước hết cũng chỉ có thể giải thích như vậy với mọi người.
Hai phu thê sau khi nói rõ chuyện này, chợt nghe có tiếng bước chân của người vào trong viện, sắc trời bên ngoài gần như tối đen, lúc này làm gì còn ai qua lại, đối diện với ánh mắt buồn bực của Lô Uyển Chi, Tô Việt nói để hắn đi ra ngoài xem một chút.
Lô Uyển Chi nghĩ muốn mang đồ đã mua qua cho cha mẹ chồng già, nên gọi Tô Việt, bảo hắn đến giúp mang một đống đồ đi đến phòng Tô Căn.
Ngay khi chân còn chưa bước vào nhà chính, chợt nghe thấy giọng nói của đại ca và đại tẩu Triệu thị từ bên trong , bầu không khí bị đè nén, Tô Việt nghe thế nhíu mày, còn bước chân của Lô Uyển Chi bị kìm hãm, không biết có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gian-phu-cua-kieu-the/70745/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.