Vì để hai vợ chồng Tô Căn càng dễ dàng chấp nhận nên Tô Việt lôi kéo Lô Uyển Chi cùng đi nói chuyện trấn trên với bọn họ.
Tô Căn và Vương thị đối với của cải nhà Lô gia đã có phỏng đoán đại khái, cho nên khi nghe Tô Việt nói muốn đi trấn trên làm chưởng quầy mấy tháng cho cửa tiệm Vạn Lật, hai người đều không có quá nhiều kinh ngạc.
Chỉ có Vương thị ừ hử nói câu, "A Việt, nói như vậy thì chắc là đại tẩu ngươi nhất định sẽ tìm ngươi vay tiền, thái độ của ta và cha ngươi rất rõ ràng, cái số đó phải tránh đi, cho nên có cho mượn bạc hay không là chuyện của ngươi và Uyển Chi, không cần kiêng kị ý kiến của hai vợ chồng chúng ta".
Tô Việt gật đầu nói đã biết, đối với vị đại tẩu kia, hẳn cũng chẳng phải là thúc thủ vô sách (không có đối sách).
Bọn họ sợ hai vợ chồng già bỗng chốc tiếp nhận nhiều tin tức sẽ không chịu nỗi, chuyện trưng binh thì không cần nói với họ, dù sao cũng còn mấy tháng nữa.
Cuối cùng quyết định phần ba mẫu đất phân cho Tô Việt vẫn là để Tô Căn trồng trọt, nhưng mà thu hoạch vụ mùa trên đất đó sẽ không có bất kỳ quan hệ nào với hai chồng son bọn họ, đương nhiên làm như vậy cũng là vì tránh mấy lời trách móc từ miệng lưỡi người đời.
Tô Việt biết bọn họ là sợ đại ca đại tẩu biết trong lòng mất hứng, hắn cũng không để ý tới mấy nông sản kia, nên đã gật đầu đồng ý.
Dù sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gian-phu-cua-kieu-the/70752/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.