“Oan nghiệt bảy kiếp?”. Bốn chữ vừa nói ra, nơi đây phút chốc liền yên tĩnh!
Có điều Thẩm Thiên Lăng là bị ép yên tĩnh, nếu không bị điểm á huyệt, hắn nhất định sẽ không nhịn được nước mắt lưng tròng ngửa mặt lên trời cười to, đồng thời nhiệt liệt ôm Diêu Khiêm một chút!
Đại ân đại đức không thể đền đáp, huynh đài ngươi thật là người tốt!
“Oan nghiệt bảy kiếp?”. Tần Thiếu Vũ nhướn mày. “Bảy kiếp gì nói nghe thử xem”
Thẩm Thiên Lăng cũng tò mò vểnh tai.
“Kiếp thứ nhất cung chủ là tiên trên trời”. Diêu Khiêm chậm rãi mà lưu loát nói. “Anh tuấn tiêu sái, dung mạo đẹp đẽ, thanh tân tuấn dật, tướng mạo vô song, hoa lệ chói lọi, oai hùng hiên ngang, ngọc quan kim đái, thần thái phi dương…”
CRAP! Ở đâu ra nhiều cụm bốn chữ như vậy? Thẩm Thiên Lăng dùng ánh mắt sùng bái nhìn Diêu Khiêm, chiêu nịnh nọt này đã bay tới một tầm cao mới.
“Vậy còn hắn?”. Tần Thiếu Vũ cong lại ngón tay, cốc đầu Thẩm Thiên Lăng.
Cốc em gái ngươi, đầu cũng có thể tuỳ tiện cốc sao! Thẩm tiểu thụ trong lòng nổi giận, cái đồ không biết đến nhân quyền!
“Thẩm công tử là…”. Diêu Khiêm lộ vẻ mặt khó xử.
Là cái gì nói nhanh chút coi! Thẩm Thiên Lăng khó chịu, ấp a ấp úng như thái giám!
“Nói!”. Tần Thiếu Vũ nói.
Diêu Khiêm hít sâu một hơi. “Thẩm công tử là một con… hồ ly tinh ở Nam Hải tiên sơn”
Thẩm Thiên Lăng: …
Cũng không thể cho ta làm thần thiên ư?
“Rồi sao nữa?”. Tần Thiếu Vũ tỉnh bơ tiếp tục hỏi.
“Tiên và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/2311092/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.