Đối mặt với sự Moe của Thẩm tiểu thụ, Tần Thiếu Vũ khoé miệng cong lên, dường như đang nghĩ tới điều gì mà nhìn hắn.
Ngươi đây là cái vẻ mặt quỷ gì a! Thẩm Thiên Lăng trong lòng hơi sợ hãi, nhưng vẫn tiếp tục duy trì biểu cảm ngây thơ sáng lạn đơn thuần, ánh mắt gần như toé ra sao.
“Cũng không phải không thể”. Tần Thiếu Vũ nhéo mặt hắn. “Thiên Ổ Thuỷ trại cách đây hơi xa, nhưng Quỳnh Hoa cốc chỉ có vài ngày đi đường”
“Vậy chúng ta khi nào thì xuất phát?”. Thẩm Thiên Lăng vui vẻ rạo rực.
“Còn phải xem biểu hiện của ngươi”. Tần Thiếu Vũ nhướn mày nói.
Mẹ kiếp còn phải xem biểu hiện?
Thẩm Thiên Lăng giận dữ, gian thương!
“Trước hết kêu tướng công nghe một chút”. Tần Thiếu Vũ rất thiếu ăn đòn.
“Lẽ nào ta không thể tự mình đi!”. Thẩm Thiên Lăng trừng hắn.
“Ngươi có thể ngẫm lại một chút”. Tần Thiếu Vũ chậm rãi nói. “Quỳnh Hoa cốc chủ Diệp Cẩn là bạn cũ của ta, tuy không quá khó tính nhưng từng đụng chạm với Thiên Phong không ít lần”
Thẩm Thiên Lăng: …
“Thế nào, không thì cho ta hôn một chút cũng được”. Tần Thiếu Vũ nâng cằm hắn lên, đáy mắt đầy ý cười!
Thẩm Thiên Lăng giận dữ đẩy hắn ra. “Đừng đụng vào ta!”
“Tức giận thật sao?”. Tần Thiếu Vũ nhịn cười.
Thẩm Thiên Lăng đi vòng qua hắn trở về, rõ ràng không muốn nói thêm!
“Đi ngược rồi”. Tần Thiếu Vũ ở sau lưng nói. “Đi về trước nữa là con sông”
Thẩm Thiên Lăng mắt điếc tai ngơ, tiếp tục đi về phía trước, rất có tư thế nhảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/2311119/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.