Chạng vạng hôm sau, Thẩm Thiên Phong và Diệp Cẩn âm thầm ra khỏi thành, giục ngựa về phương Bắc.
Biên cảnh không ngừng chiến loạn, các đội lái buôn thường mua bán ở Mạc Bắc cũng không thấy, chỉ có mấy cây Hồ Dương Lâm thưa thớt, lộ ra bóng đen loang lổ dưới ánh trăng.
Diệp Cẩn và Thẩm Thiên Phong cỡi chung một con ngựa. Vẻ mặt Diệp Cẩn nghiêm túc, cực kì thẳng lưng!
“Tiểu Cẩn?”. Thẩm Thiên Phong hơi bối rối. “Không sao chứ?”. Ai lại dùng tư thế này cỡi ngựa?
“Câm miệng!”. Diệp cốc chủ ngạo kiều nổi giận.
Thẩm Thiên Phong thở dài. “Nếu ngươi thấy ngồi trong lòng ta rất khó chịu thì ta xuống ngựa là được, không cần tự hành hạ chính mình”
Bị đâm trúng tâm sự, Diệp Cẩn nhìn trời.
Thẩm Thiên Phong nhét dây cương vào tay hắn.
“Đừng!”. Diệp Cẩn nhanh chóng bỏ dây cương ra.
“Khinh công của ta rất tốt, chạy theo cũng không thành vấn đề”. Thẩm Thiên Phong nói.
“Ai cần biết khinh công ngươi có tốt không”. Diệp Cẩn lẩm bẩm. “Lão tử không thèm cưỡi ngựa một mình đâu”
Quả thật ngạo kiều muốn khóc!
Thẩm Thiên Phong buồn cười, nhẹ nhàng ôm lấy hắn. “Vậy chúng ta cùng nhau cưỡi một trận”
“Đừng tuỳ tiện ôm lão tử!”. Diệp Cẩn xù lông.
Thẩm Thiên Phong: …
“Ngươi là đồ dâm ma!”. Diệp Cẩn quay đầu lại. “Đừng nhắc chuyện hôm đó nữa!”
“Ta đâu có nhắc”. Thẩm Thiên Phong rất vô tội. “Ngược lại ngươi nãy giờ đã nhắc tới năm lần!”
Diệp Cẩn phút chốc bốc hoả. “Ta hoàn toàn không có!”
“Ừ, ngươi không có”. Thẩm Thiên Phong thức thời thoả hiệp.
Diệp Cẩn cực kì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/60461/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.