Chiều hôm đó, ám vệ trở về bẩm báo rằng dân chúng trong thành đang đồn Thẩm Thiên Phàm bị Tây Nam vương đánh trọng thương trên lôi đài, sống chết chưa biết. Thẩm Thiên Lăng cũng bị ám sát, phiên bản quằn quại nào cũng có, loạn thành một đống.
“Loạn một chút cũng tốt”. Thẩm Thiên Phong nói. “Ít nhất Hoàng thượng đạt được mục đích”
“Dựa theo kế hoạch, DBN sẽ lập tức xuất binh”. Thẩm Thiên Phàm nói. “Dù là diễn kịch nhưng e rằng Tây Nam sẽ rất loạn, nhanh chóng rời đi thì tốt hơn”
“Để Lăng nhi tĩnh dưỡng thêm một ngày nữa, ngày mốt ta sẽ dẫn hắn đi”. Tần Thiếu Vũ nói. “Ngày mai ta sẽ tạ tội với Hoàng thượng”
“Ta đi với ngươi”. Thẩm Thiên Phong nói. “Dù sao ta cũng có hai đệ đệ bị dính vào, tìm tới nơi dù đột ngột nhưng cũng hợp tình hợp lý”
“Cũng được”. Thẩm Thiên Phàm gật đầu. “Nếu chỉ có một mình Thiếu Vũ đi, ta còn sợ hắn nói chuyện không hợp với Hoàng thượng, lại xảy ra chuyện”
“Ta chỉ muốn mang Lăng nhi đi Nam Hải, trừ việc này ra không còn gì khác”. Tần Thiếu Vũ cau mày. “Nếu hắn không làm khó ta, đương nhiên ta cũng không gây xung đột với hắn”
“Dù Hoàng thượng làm khó ngươi, ngươi cũng phải nhịn”. Thẩm Thiên Phong vỗ vai Tần Thiếu Vũ. “Dù sao hắn cũng là Hoàng thượng, không thể tuỳ tiện xúc động”
“Hoàng thượng thì sao”. Đáy mắt Tần Thiếu Vũ có chút tàn nhẫn. “Nếu Lăng nhi xảy ra chuyện, dù là Thiên Vương Lão Tử ta cũng sẽ tính sổ với hắn”
Ám vệ ngồi trên nóc nhà, trong mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/60472/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.