“Ngươi lấy dao làm gì?”. Để khiến bản thân an tâm, Thẩm Thiên Lăng thấp giọng hỏi.
Diệp Cẩn vội vã pha thuốc, không đếm xỉa tới hắn.
Thẩm tiểu thụ càng lo lắng, vì vậy lại kêu Diệp Cẩn một tiếng.
Thế nhưng Diệp Cẩn vẫn không để ý đến hắn!
Thật sốt ruột!
“Đừng sợ”. Tần Thiếu Vũ vỗ vỗ đầu Thẩm Thiên Lăng.
“Giải hết độc thì sẽ không sao”. Thẩm Thiên Phàm cũng an ủi hắn. “Đừng khẩn trương”
“Chíp!”. Cục Bông ló đầu vào nhìn thoáng qua, thấy mọi người đều có mặt, vì vậy hớn hở giơ móng vuốt bước tới, kết quả bị ám vệ ôm trở về nóc phòng - Thời điểm này đừng quấy rối chứ, công tử bị trúng độc!
Ánh mắt Cục Bông hoang mang, nhưng được người ta gãi gãi nên biết điều mà không nhúc nhích.
“Diệp đại ca”. Trong phòng, Thẩm Thiên Lăng còn đang cố gắng xác nhận. “Ngươi không định chặt tay ta đúng không?”
Thẩm Thiên Phàm: …
Tần Thiếu Vũ dở khóc dở cười, càng ôm hắn chặt hơn. “Nghĩ lung tung gì thế”
“Diệp đại ca, Diệp đại ca”. Thẩm tiểu thụ cực kì cố chấp.
Diệp Cẩn vốn đang khẩn trương vì độc của Thẩm Thiên Lăng, đã hơi choáng váng, giờ lại bị hắn mè nheo, vì vậy càng thêm đau đầu mà giận dữ nói. “Ta chặt tay ngươi làm gì, có ăn được đâu!”
Thẩm Thiên Lăng: …
Ta chỉ chột dạ hỏi một câu mà thôi, bệnh nhân phải có quyền được biết chứ!
Đại tẩu thật hung dữ.
“Còn ồn nữa ta sẽ thiến ngươi”. Diệp Cẩn trừng hắn.
Thẩm tiểu thụ theo phản xạ có điều kiện mà kẹp chặt hai chân, sau đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/60474/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.