“Vài ngày nữa ám vệ tìm kiếm tiểu Ngũ ở trấn Lạc Bình sẽ về”. Tần Thiếu Vũ đắp chăn cho Thẩm Thiên Lăng. “Gần đây Hoan Thiên trại không yên ổn, ta sẽ phái thêm người bảo vệ ngươi”
“Yên tâm đi, hàn độc của ta không sao”. Thẩm Thiên Lăng vỗ ngực Tần Thiếu Vũ. “Ngươi cứ làm chuyện quan trọng, đừng lo cho ta”
“Sao lại bỏ mặc ngươi được”. Tần Thiếu Vũ ôm chặt hắn. “Đối với ta Lăng nhi mới là quan trọng nhất”
Ám vệ nằm sấp trên nóc nhà nước mắt lưng tròng, cung chủ nhà ta nói những lời yêu thương thật cảm động.
Sát vách, Diệp Cẩn đang nằm trên giường thẫn thờ. Sau khi Cục Bông ở bên mép gối hắn tỉnh lại thì nhắm mắt duỗi thân thể, cảm giác cực kì sảng khoái.
Chuyện hạnh phúc nhất trên đời không phải là thức dậy sau một giấc ngủ ngon, mà là sau khi thức dậy lại phát hiện có thể ngủ thêm một trận nữa!
Vì vậy tiểu phượng hoàng đổi chiều nằm xuống lần nữa, thoải mái nhắm mắt lại.
Không bị đánh thức, cuộc đời làm chim quả thật thoả mãn.
Diệp Cẩn dùng ngón tay cọ cọ đầu nó, xuống giường rót chén nước uống, lại tiện tay lấy ra một ít bánh Tiên Hoa – dù sao cũng không ngủ được, thôi thì ăn cái gì đó vậy.
“Chíp!”. Cục Bông lập tức mở đôi mắt hạt đậu.
Diệp Cẩn bị chọc cười.
Cục Bông lắc lư nhảy xuống giường, xoè cánh nhào vào ngực hắn.
Cực kì MOE.
Sau khi một người một chim ngồi trên bàn ăn điểm tâm xong thì đều tỉnh táo. Cục Bông ngồi trên bàn xoè cánh, há
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/60480/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.