Nhưng dù không nỡ, chuyện nào đến sẽ đến. Vào hoàng hôn trước ngày rời đi, Thẩm Thiên Lăng và Tần Thiếu Vũ sóng vai ngồi trên nóc nhà, hóng gió xem mặt trời lặn.
Thật đặc biệt ân ái!
“Chíp!”. Cục Bông nhảy nhót bên cạnh hai người, rất ngốc nghếch, phấn khích và MOE!
“Lạnh không?”. Tần Thiếu Vũ nắm tay hắn.
“Không”. Thẩm Thiên Lăng tựa vào ngực Tần Thiếu Vũ, ánh chiều tà rơi trong đáy mắt.
Tần Thiếu Vũ thấy tim mình xao động, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mềm mại.
“Chíp!”. Tiểu phượng hoàng ngồi xổm một bên, nhìn cực kì vui sướng!
Sau khi hôn, Tần Thiếu Vũ bóp bóp khuôn mặt hắn. “Nửa đêm phải rời đi, vào nghỉ ngơi sớm một chút được không?”
Thẩm Thiên Lăng gật đầu, được Tần Thiếu Vũ ôm về phòng.
Cục Bông lắc lư vào theo, nằm sấp trong ổ mà ngáp.
Gió mát nhẹ lan, hết thảy đều yên tĩnh và tốt đẹp.
Nửa đêm, đèn lồng trong sân chập chờn, hai con phượng hoàng lớn đáp xuống.
Thẩm Thiên Lăng lau từng món đồ trong phòng, nhìn quanh lần cuối.
“Ngốc nghếch”. Tần Thiếu Vũ ôm hắn từ phía sau. “Ta nhất định sẽ mang ngươi về lần nữa, không được khóc”
Thẩm Thiên Lăng gật đầu, vùi mặt vào ngực hắn.
Trên cổ tiểu phượng hoàng được Thẩm Thiên Lăng thắt một cái nơ bướm màu đỏ, đang tự thấy đẹp mà chạy tới chạy lui, đồng thời dùng ánh mắt cực kì khoe khoang và khinh thường nhìn các ca ca!
Kết quả bị phượng hoàng lớn đá vào trong đống than.
“Chíp!”. Tiểu phượng hoàng rơi lệ đầy mặt, đen đúa chạy đi tìm Thẩm Thiên Lăng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-bien-dia-thi-ki-ba/60515/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.