Bầu trời đỏ rực trên đỉnh đầu tham lam chiếu xuống đại địa, nhiễm đỏ cả một mảnh, , tà dương tà tà chậm rãi chảy về phía xa.
Tuấn mã màu đen đang nhàn nhã gặm cỏ, cách đó không xa một thiếu niên tử y khoanh tay đứng nhìn hướng xa xa, khuôn mặt tuấn tú bịt kín một tầng hồng sa, đẹp đến hư ảo, vài sợi tóc đen trên trán theo gió tung bay, tử mâu màu tím, sâu không thấy dáy, mang theo u sầu, ánh mắt không có tiêu cực, đôi môi mỏng manh khẽ nhếch, làm như đang suy tư cái gì đó. Đột nhiên thở dài một tiếng, nhặt một viên đá lên dùng hết sức ném đi.
Lúc này đây tâm Diệp Phong không thể nào bình tĩnh. Ba năm, không ngờ còn có thể tìm được cảm giác tâm động, đêm đó Toa Y Na quá đẹp, đẹp đến chói mắt. Tâm ẩn giấu ba năm, bất tri bất giác tầng tầng bị mở ra, bản thân không ngờ sẽ chạm đến góc khuất kia, đột nhiên thế này khiến nàng không biết nên làm gì , tận sâu trong nội tâm vẫn khát vọng với tình yêu, chỉ có nàng mới hiểu được, nhưng lại sợ hãi vô cùng, ngay cả nàng cũng không khống chế được.
Tâm, giao phó ba lần, nhưng một lần rồi một lần bị tổn thương, lần sau khắc sâu hơn lần trước, loại tổn thương này khiến nàng đánh mất hết dũng khí, nhưng vẫn khát vọng sâu đậm. Yêu và không dám yêu đấu đá lẫn nhau, làm nàng phá kệ mẫn cảm, rất muốn đón nhận nhưng lại sợ thứ nhận được chính là tổn thương.
Đau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-kiep-huyen-phong-vu/2929148/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.