Cánh cổng chính của Mai Hoa sơn trang khóa chặt, ổ khóa và lề cửa đã han gỉ cả, giữa cánh cửa có vết đao phá vỡ một mảng lớn.
Hai con sư tử đá đứng chầu hai bên cổng, một con bị chém sạt một mảng trên đầu.
Nhìn qua chỗ bị đao chém vào bên trong, con đường rải đá dẫn vào đại sảnh mọc đầy cỏ dại, chứng tỏ từ lâu không ai lai vãng.
Tiểu Ngọc Nhi vòng sang mấy bước, nhảy phắt lên tường thành quan sát một lúc rồi sà mình vào bên trong.
Tiền viện phủ đầy lá rụng.
Tiểu Ngọc Nhi phải hết sức thận trọng để khỏi phát ra tiếng động.
Cửa đại sảnh khóa chặt.
Có một cánh cửa sổ bị gió làm bong ra đập sàn sạt vào tường.
Tiểu Ngọc Nhi đến bên cửa sổ. Vừa thoáng nhìn vào bên trong, nàng dựng cả tóc gáy, cố ghìm để khỏi bật ra tiếng thét.
Trong đại sảnh chất ngổn ngang mấy chục cỗ quan tài, trên thần án xếp đầy bài vị.
Nàng nghiến răng nghĩ thầm :
- Ta là quỷ, sợ gì ai?
Muốn vào hậu viện phải xuyên qua đại sảnh.
Nàng lấy hết can đảm nhảy vào trong, len lỏi giữa đám quan tài tới bình phong.
Tiếng Biện Bất Nghi còn văng vẳng bên tai :
- Không được phát ra âm thanh vào. Quỷ không có khí huyết nên không sao nói được, chỉ cần phát ra một tiếng là bị lộ ngay!
Chỉ có tiếng gió luồn qua cửa sổ xạc xào và tử khí tràn ngập khắp nơi.
Giá lúc này có Hoàng Phủ Sơn bên cạnh, nàng đã lao ngay vào vòng tay chàng, cho dù chỉ là giả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-thap-tam-dao/519252/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.