Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược nằm duỗi dài trên tràng kỷ. Hơi nghiêng mình về phía Tùng Vĩ. Bên cạnh là một mâm trái cây chín mọng. Còn Tùng Vĩ thì ngồi đối diện với Ngọc Diện Tu La trong tình trạng bị phong bế huyệt đạo.
Như đã có chủ đích từ trước, Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược vận bộ xiêm y có một đường xẻ dọc từ dưới gót chân kéo dài đến tận phía trên vùng tiểu yêu của mình. Đường xẻ dài đó làm nền cho chiếc chân dài và thon của Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược. Mặc dù đã ngoại tứ tuần nhưng đôi chân dài và thon với những đường cong thật quyến rũ, làm ra sức thu hút đối với bất kỳ ai được chiêm ngưỡng nó. Tất nhiên, Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược biết được đâu là nét đẹp của mình và chỗ nào sẽ tạo ra sự hấp dẫn đối với nam nhân mới phô trương đôi chân trần ra trước mặt Cang Tùng Vĩ.
Tùng Vĩ nhìn Chu Mạc Nhược từ tốn nói :
- Nương nương đưa Tùng Vĩ về đây có dụng ý, mà còn chưa giải huyệt đạo cho tại hạ?
Nụ cười mỉm hiện lên hai cánh môi của Chu Mạc Nhược.
- Nếu như Mạc Nhược giải huyệt cho Tùng Vĩ rồi... Tùng Vĩ sẽ làm gì?
Tùng Vĩ nhìn thẳng vào mắt Chu Mạc Nhược.
- Theo ý nương nương thì Tùng Vĩ sẽ làm gì nào?
- Thế Tùng Vĩ có chạy đến Vong Mạng cốc để gặp Trương Minh Minh không?
Nhắc đến Trương Minh Minh, Tùng Vĩ bất giác buông một tiếng thở dài. Vừa lắc đầu, Tùng Vĩ vừa nói :
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-ho-xao-khach/390735/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.