Nội dung bức thư "cứ cho là bức thư" được gói gọn bằng sáu câu thơ, mỗi một câu đều thể hiện rõ sự quan tâm, lời lẽ chân thành tha thiết. ý tứ tự trách, khuyên giải thiệt hơn kia, vốn không khó để cho người thấu hiểu.
Càng xem, càng ngẫm, lâm thục nhu lại càng thấy nôn nao, lòng đầy bối rối.
Tại sao?
Tại sao hắn phải để ý nàng như vậy? tại sao phải lo lắng cho nàng như vậy? nàng với hắn có là gì của nhau đâu. chuyện hôm đó bất quá một cái bẫy, chẳng ai mong muốn. lỡ đã phát sinh, thì thôi hãy cứ coi như cơn ác mộng, cố để mà quên. nhưng hắn cứ quan tâm lo lắng cho nàng thế này, nàng làm sao thôi suy nghĩ được đây?
Tâm mới bình ổn đôi chút bây giờ đã lại rối ren, lâm thục nhu cắn môi, một đỗi sau thì thở dài.
Nàng tự hỏi bản thân mình liệu có thực sự oán giận trần tĩnh kỳ không? hay tất cả chỉ là ngụy tạo, vì muốn trút nỗi thương tâm buồn khổ...
Cả đêm lâm thục nhu chẳng tài nào ngủ được. trong đầu nàng cứ mãi hiện lên những câu chữ chân thành tha thiết kia. sáng ra, nàng cảm thấy rất bực. qua hai hôm sau, khi đã làm đủ mọi cách mà dạ vẫn chưa yên, nàng mới quyết định viết thư hồi đáp. nội dung đại khái chế giễu, khinh thị tâm ý của trần tĩnh kỳ, cho hắn là kẻ tiểu nhân đang cố tỏ ra là mình quân tử. tương tự trần tĩnh kỳ, bức thư của nàng cũng được gói gọn bằng sáu câu thơ đầy tinh tế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-son-huu-hi/1207730/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.