Hiểu Đồng Đồng một lần nữa xuất hiện tại quán bar đó. Cô đến để tìm Cảnh Thiên.
Cảnh Thiên vẫn ngồi một góc đó, tay ôm một cô gái xinh đẹp bên cạnh. Hiểu Đồng Đồng chẳng ngại gì, cô tiến đến:" Cảnh Thiên ".
" Anh đã suy nghĩ kĩ chưa?".
Lần trước Hiểu Đồng Đồng chủ động như vậy, cái kết là Cảnh Thiên làm ngơ cô, một chút cũng không ngó đến rồi đứng dậy rời đi.
Trong lòng anh ta luôn xem Lạc Linh Lung là vàng bạc châu báu, có lẽ nước đi của cô sai rồi sao?
Cảnh Thiên làm ngơ Hiểu Đồng Đồng. Anh cầm li rượu đưa cho cô gái bên cạnh.
" Uống cùng anh nào ".
Cảnh Thiên nói.
" Được thôi ".
Hiểu Đồng Đồng được phát sáng, một cây bóng đèn thật to đứng ở đó.
Cô nắm chặt tay thành đấm, cố nhẫn nhịn.
Nếu không mau hành động, cô mãi mãi không cướp được Giang Dụ về.
Xem ra...tên Cảnh Thiên này không được rồi!
" Đồ ngu xuẩn " Hiểu Đồng Đồng mắng vào mặt Cảnh Thiên một câu rồi rời đi. Xem ra là bỏ ý định tìm anh hợp tác lần nữa rồi.
Cô rời đi, Cảnh Thiên bỏ li rượu xuống. Lạc Linh Lung từ trong bước ra, ngẩn cao mặt.
Đàm Quý Lương bỏ Cảnh Thiên ra, cả hai cũng ngồi cách xa nhau một chút. Biết rõ hôm nay Hiểu Đồng Đồng sẽ đến tìm anh, nên Cảnh Thiên đã chủ động liên lạc và nói toàn bộ cho cô biết mọi chuyện.
Bảo anh hợp tác? Làm sao có thể chứ.
Ai thì anh không biết, nhưng với Lạc Linh Lung anh tuyệt đối sẽ không làm hại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giang-tong-lac-mat-vo/1846511/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.