Ed: Jang Bò
Thành thân hai chữ đập tới, ta sửng sốt một hồi, chớp mắt nhìn hắn, lại cúi người ngửi ngửi bồn tắm, nước này xác thực là thuốc chứ không phải rượu.
"Thu Thu? Thu Thu?"
Ta cúi đầu nhìn, thấy Thủy Hành Ca thật sự nghiêm túc không biết nói thế nào: "Tập trung vào."
"Ưmh. . . . . . Tại sao đột nhiên nói đến chuyện này. . . . . . Không phải nói trở về Tây Vực mới thành thân sao?"
"Lục tỷ cùng Lục tỷ phu nàng đều ở đây, huynh trưởng ta cũng ở đây, hôm nay cũng đã tương đối ổn định, hiện tại là thời điểm tốt nhất để thành thân." Thủy Hành Ca dừng một chút hỏi: "Nàng. . . . . . Không muốn sao?"
Ta vắt khăn lông, không biết trả lời thế nào. Nói thành hôn, mặc dù chúng ta cùng nhau trải qua chưa tới nửa năm, nhưng đã sớm là gắn bó sống chết, cũng coi như là nước chảy thành sông rồi. Chỉ là nói đến việc rời khỏi Trung Nguyên, rời khỏi sư phụ sư nương, rời khỏi sư huynh mập và Nhị sư tỷ, ta có chút không nỡ. Nếu nói thật sự thành thân, tất nhiên phải cùng hắn trở về Tây Vực, đường xá xa xôi, ngày sau muốn trở lại, cũng phải lặn lội đường xa.
"Thủy Hành Ca. . . . . . Chuyện này để bàn sau đi, hiện tại cũng rất tốt." Ta cúi người xoa bả vai cho hắn, không dám nhìn thẳng hắn.
Thủy Hành Ca lặng yên, gật đầu, quay người trở về: "Cũng tốt, chờ ma độc của ta được trị khỏi, thành thân cũng không muộn."
Nghe lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-chu-nguoi-lai-bien-than/2388988/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.