Sắc trời dần tối xuống, đèn đường được bật lên khiến cả khu vui chơi sáng như ban ngày, ánh đèn cao áp chiếu xuống lại càng làm sáng lên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của Thượng Quan Tuyền.
Toàn bộ cảnh vật xung quanh đều tràn ngập trong vẻ mộng ảo, nhất là khi đang được ngồi trên trò tàu lượn, chiếc bánh xe khổng lồ xoay tròn đưa các du khách càng ngày lên càng cao.
- Oa, thật sự đẹp quá đi. Mau nhìn bên kia kìa, đẹp thật đấy...
Ngồi trong một chiếc buồng nhỏ, Thượng Quan Tuyền hưng phấn như một đứa trẻ, khuôn mặt tuyệt mỹ cười tươi lộ lúm đồng tiền bên má càng thu hút Lãnh Thiên Dục đang ngồi bên cạnh.
- Thích không? – Hắn thấp giọng hỏi, bàn tay càng siết chặt eo cô, không có ý định buông ra.
- Ừm, rất thích... – Thượng Quan Tuyền liên tục gật đầu đầy vui thích, vươn hai cánh tay reo hò.
Ánh mắt Lãnh Thiên Dục đầy vẻ dịu dàng, nhìn chăm chú vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Rốt cuộc cô là cô gái như thế nào?
Giờ đây cô không còn vẻ kiên cường và bình tĩnh như mọi khi, nhưng chính như vậy lại khiến hắn có cảm giác khó có thể nắm bắt. Lãnh Thiên Dục không thể không thừa nhận, dù là vẻ mặt nào thì cô cũng đều mang lại cho hắn cảm giác kích thích, không hề giống với mấy cô gái kệch cỡm khác. Cô hoàn toàn tự nhiên, nhẹ nhàng như một làn gió khiến hắn thấy rất thoải mái, tâm tình trở nên cực kì tốt!
Giờ hắn lại thấy hơi hối hận, chỉ có bốn ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-dich-danh-cap-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/106259/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.