Theo chân cô gái bước vào một căn phòng, Lãnh Thiên Hi có cảm giác như mình đang bước vào thế giới ở Provence* vậy. Toàn bộ căn phòng đều được sơn màu tím, không có những thứ đồ linh tinh của con gái như anh ta tưởng tượng, tất cả những đồ vật đều được đơn giản hóa. Bên cửa sổ treo chiếc chuông gió đang phát ra âm thanh du dương nói lên giới tính của chủ nhân căn phòng.
* Provence là một vùng nằm ở đông nam nước Pháp, bên bờ biển Địa Trung Hải và gần với Ý.
- Anh đặt Tiểu Tuyền lên giường đi, đây là phòng của cô ấy! – Cô gái dịu dàng nói, giọng điệu nhẹ nhàng như cơn gió thoảng.
Khi Thượng Quan Tuyền nằm lên giường, mắt cô khẽ run, sau đó cô lờ mờ tỉnh lại, kêu nhẹ một tiếng rồi mở hai mắt ra.
Dường như có một cơn gió lướt nhanh qua, ánh mắt Lãnh Thiên Hi thêm phần căng thẳng.
- Tiểu Tuyền, cậu tỉnh lại rồi? – Cô gái mừng rỡ, sau đó ôm lấy Thượng Quan Tuyền.
- Cẩn thận...
- A...
Lãnh Thiên Hi còn chưa nói xong, Thượng Quan Tuyền vì bị cô gái ôm liền kêu đau một tiếng.
- Tiểu Tuyền, cậu bị thương à? Ở đâu? Sao lại bị thương? Ai làm cậu bị thương?
Vẻ mặt cô gái tràn ngập sự lo lắng, những câu hỏi liên tiếp được đặt ra đã cho thấy tình bạn tốt của hai người.
- Vận Nhi, yên lặng chút đi, tớ không sao, thật đấy! – Thượng Quan Tuyền cố nén cảm giác đau đầu, nhẹ nhàng cười.
Ngay sau đó, Thượng Quan Tuyền thấy Lãnh Thiên Hi đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-dich-danh-cap-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/106308/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.