- Thật không?
Bùi Vận Nhi nhìn Lãnh Tang Thanh, cô rất hâm mộ khi Thanh Nhi có thể tự do tự tại như vậy, lại còn hiểu biết nhiều về phong tục của dân bản xứ nữa.
- Chị nếm thử đi, em nghĩ sau khi uống xong thì chị sẽ không sợ anh hai nữa đâu! Nhất là hôm nay còn là đêm động phòng của hai người nữa! – Lãnh Tang Thanh cười đầy xấu xa khi nhìn Lãnh Thiên Hi.
- Chị... – Bùi Vận Nhi đỏ mặt, còn Lãnh Thiên Hi cũng hơi mất tự nhiên.
Con bé này, chẳng lẽ nói chuyện cứ phải trực tiếp như vậy à? Có cần phải dọa người như thế không?
Sau khi nhấp thử một ngụm, Bùi Vận Nhi cảm thấy đầu lưỡi hơi tê tê, sau đó cô ngửi thấy mùi thơm mát, không nói được rõ là cảm giác gì, chỉ cảm thấy vị thanh thanh.
- Được rồi, việc đã làm xong, em phải đi đây. Anh hai, cám ơn anh đã đặt phòng cho em, em phải đi rồi! – Lãnh Tang Thanh đứng dậy, hất hất mái tóc ngắn.
- Phải đi? Em định đi đâu?
Lãnh Thiên Hi tuy đã quen với việc em gái coi “bốn biển là nhà” nhưng dù sao giờ cũng muộn rồi, con bé định đi đâu?
Bùi Vận Nhi cũng sốt ruột đứng dậy, giữ chặt tay cô ấy: “Thanh Nhi, muộn rồi em còn định đi đâu?”
Lãnh Tang Thanh nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi nhún vai nói với hai người: “Em đã đặt vé đi Thụy Sĩ rồi, đột nhiên em muốn đi trượt tuyết!”
- Cũng phải đợi trời sáng rồi hẵng đi chứ! – Bùi Vận Nhi lo lắng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/531944/quyen-15-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.