Cô đang chờ đợi cái gì? Cô đã quá rõ ràng.
Có thể…
Lòng của cô lại một lần nữa bị anh xé rách thành từng mảnh nhỏ, đau đớn đến không thở nổi.
“Vậy chúng chúng ta hợp tác vui vẻ.” anh ưu nhã bưng hai ly Chmpange, đem một ly đưa cho Lam Thiên, ánh mắt anh hơi dừng lại trên cánh tay Liên Thiếu để trên tay Lương Yên, nhưng rất nhanh liền thu hồi.
Nước mắt của Lương Yên không ngừng rơi xuống, cô không dám tin những lời này là do anh nói ra, thế nhưng sự thật lại tàn nhẫn như thế, cô không thể nào phủ nhận.
Gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt, chưa từ bỏ ý định chất vấn: “Anh……lấy tôi ra trao đổi? Ngay từ khi bắt đầu…..anh đã tính như vậy?”
“Không phải cô cũng rất hưởng thụ sao?” anh chỉ lạnh lùng liếc nhìn cô.
Hưởng thụ?
Rốt cuộc con mắt nào của anh thấy cô đang hưởng thụ?
“Triển Mộ Nham, anh khốn nạn, khốn nạn.” đả kích quá lớn, cô giống như một con thú nhỏ bị thương, dùng hết sức xông ra đánh anh, giống như muốn phát tiết tất cả những ủy khuất và khó chịu trong lòng mình.
Cô là con ngốc mới có thể âm thầm mừng rỡ khi được anh mời làm bạn gái, cô ngu ngốc mới cảm thấy khi bước vào đây, họ giống như người yêu…
Thật ra, ngay từ khi bắt đầu, anh đã muốn bán cô đi rồi.
Nhìn thấy Lương Yên đang khóc trong lòng mình, anh nhíu mày, một loại cảm giác kỳ lạ xuất hiện trong anh, khiến anh ngạt thở.
Anh cũng không có ngăn cản cô phát tiết, đứng yên ở đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1130075/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.