Chiếc đồng hồ nằm trên tủ đầu giường màu cà phê, kim giây tích tắc tích tắc di chuyển, từng phút từng giây lặng lẽ trôi đi, ngày và đêm đổi chỗ cho nhau. Rèm cửa phất phơ bay trong gió, vài tia nắng mặt trời sớm mai nhân cơ hội chui tọt vào, liếc nhìn hai thân hình đang kề cận nhau thân mật trên giường, quần áo nằm tán loạn trên đất, minh chứng cho một đêm cuồng nhiệt.
"Một trăm vạn. . . . . . Một trăm vạn. . . . . ." Đại Nhi đang ngủ say mê sảng.
Mạc Vô Tâm bị thanh âm kia làm cho tỉnh giấc, từ từ mở mắt.
"Một trăm vạn. . . . . ." Cô vẫn còn ở trong mơ.
Anh ngồi dậy, gãi gãi đầu, nhìn bộ dáng mê sảng của cô không nhịn được cười.
"A! Một trăm vạn mọc cánh bay đi. . . . . ."
Đại Nhi chợt sợ hãi kêu lên, đánh tay ngồi bật dậy.
"Ha…ha . . . . ." Mạc Vô Tâm nhịn không được nữa tuôn ra tiếng cười, tiếng cười từ trầm thấp đến điên cuồng vang vọng bên trong phòng.
Cô ngay cả ngủ cũng nằm mơ đến tiền, thật là bị một trăm vạn làm cho điên rồi!
"Ách. . . . . ." Đại Nhi lắc lắc đầu hoàn hồn, tiếng cười của anh làm cho cô tỉnh lại, “Là mộng?”
Cô do dự. . . . . . Sau đó xác định. Thật may mắn, tiền mặt của cô không phải mọc cánh bay đi thật!
"Hô……" cô an tâm, thở phào nhẹ nhõm."Là mộng là tốt rồi, là mộng là tốt rồi! Hoàn hảo không phải là thật!"
"Tiền mặt mọc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-dich-tinh-nhan/568856/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.