Leo không can thiệp vì lo lắng cho cô gái trước mặt. Lý do hoàn toàn ngược lại.
"Làm sao cậu biết?"
"Biểu cảm trên mặt cậu đã thể hiện rất rõ rồi. Chỉ có những kẻ ngốc kia mới không nhận ra thôi."
"Tôi không có ý định giết người. Tôi chỉ muốn dọa bọn họ chút thôi."
"Cậu nghĩ tôi sẽ tin?"
"Ồ! Vậy cậu có thể làm gì?"
Leo cau mày trước câu hỏi của Iona. Cô ấy dường như không nhận ra điều đó, con ngươi màu vàng của cô ấy lúc này co lại như thể được phân chia theo chiều dọc, giống như một mãnh thú đang chực chờ xé xác con mồi.
"Không cần phải nhìn tôi như vậy. Tôi không có hứng thú với việc đe doạ người khác?"
"Phải không? Vậy tại sao cậu lại ngăn cản tôi?"
"Nếu cậu có ý định ra tay, ít nhất đừng làm điều đó giữa thanh thiên bạch nhật."
"... ... ."
Đồng tử của Iona trở lại bình thường. Cô tò mò nhìn nam sinh trước mặt. Leo vô cùng tức giận trước ánh mắt đó.
"Có gì đáng nhìn sao?"
"Cậu không sợ tôi sao?"
"Cậu có gì đáng sợ?"
Leo chợt hiểu cô ấy đang nói về cái gì.
"Cậu nghĩ rằng tôi sẽ phân biệt đối xử với cậu vì là cậu một thú nhân?"
"Hầu hết những người ở đây đều đối xử với tôi như vậy."
"Đó là bởi vì họ không biết gì cả."
Leo trả lời cộc cằn nhưng ánh mắt của cậu ánh lên vẻ chân thành hiếm có.
"Sợ hãi đến từ sự thiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-su-gian-diep-sayren/2961498/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.