Khí hậu dần dần chuyển lạnh, mùa đông sắp tới, tôi ở nhà Tô Tín cũng đã hai tháng. Cuộc sống gia đình trôi qua cũng nhẹ nhàng, vốn không có ý định công khai mối quan hệ trong trường nhưng mà cái người tên Tô Tín vẫn cố gắng tạo thành đôi. Tôi nói khi tan lớp sẽ đến phòng làm việc chờ anh, nếu tôi đến trễ chắc chắn anh sẽ chờ tôi ở phòng học.
Không chơi giam giữ người vậy đâu ==.
Trong tiết thống kê, Tân Hân ngồi cạnh tôi xoay bút: “Cô nương Kỳ Nguyệt, gần đây cơ hội hai ta gặp mặt càng ít đi.”
Tôi cười cười sấn tới: “Sao hả, nhớ tớ?”
“Nói không nhớ cậu là giả, chủ yếu là tớ lo cho thân thể cậu, còn có, phải làm các biện pháp đề phòng cho tốt, cậu mới học năm hai đại học, em bé thì để tốt nghiệp rồi hãy tính.”
Tôi liếc cô ấy: “Cậu cũng biết sao, không thích em bé lắm, trời sinh tớ không có bản năng làm mẹ.”
Tân Hân cười hì hì: “Đúng, trời sinh cậu có bản năng làm nô.”
“Đi chết đi!”
----------------
Tán gẫu nguyên một tiết với Tân Hân, vừa tan lớp tôi trở thành ngực phi không ngừng vó tới phòng làm việc của Tô Tín, haizz quả nhiên Tân Hân nói đúng, tôi có bản năng làm nô.
Đến phòng 406, bà cô trung niên cũng tập thành thói quen xem như không thấy tôi, tôi đi tới nhỏ giọng chào hỏi, bà cô cũng miễn cưỡng nhìn tôi vài cái, nhiều lần tôi có cảm giác mãnh liệt, hai người léng phéng.
Tôi không để ý đến bà ấy, ngồi vào chỗ Tô Tín, ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-su-qua-dung-suc/1998418/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.