Ông nhìn Diệp Thanh Dương, thấy đối phương vẫn mang vẻ ôn hòa, mặt mày ôn nhu, vừa nghĩ cậu giúp các bạn lớp mình liên tục gấp chăn cho ba phòng kí túc xá, cảm thấy cậu thật sự rất thích hợp làm lớp trưởng.
Có năng lực, có tình đồng đội, vui vẻ trợ giúp bạn bè, là một mầm non có tương lai, ông rất thích.
Đội trưởng đội Bảy nhìn huấn luyện viên Hứa một cái, hai người ngầm hiểu ý, cũng không tiện vạch trần, chỉ nói:" Đội trưởng đội Một, lớp trưởng lớp ông giỏi lắm, lớp tôi chấp nhận thua cuộc, kiểm tra nội vụ lần này, lớp ông thắng."
Học sinh đội Một lập tức vỗ tay hoan hô.
Nhưng học sinh đội Bảy không phục, bọn họ từ từ trước đến giờ vẫn luôn coi thường lớp Mười, lúc này lại bị đối phương vả mặt, thé nào cũng không chịu, nói ngay:" So sánh nội vu xong rồi, sao không so luôn huấn luyện tác phong? Có bản lĩnh thì thi cái này đi."
Huấn luyện viên Hứa cảm thấy không cần thiết, đây chẳng phải là đang bắt nạt người ta à, vừa mới vả má trái, bây giờ lại vả má phải, vô đạo đức quá.
Cho nên ông từ chối, nói:" Được rồi, đến giờ huấn luyện, thi cái gì mà thi."
Học sinh đội Bảy thấy vậy, còn tưởng rằng ông sợ, một hai người hô lên:" Đúng vậy, đến giờ huấn luyện, cho nên phải xem thực lực trên sân huấn luyện."
Đội trưởng đội Bảy tuổi còn trẻ, lòng hiếu thắng cũng cao, nghe vậy nói:" Cũng đúng, lúc bắt đầu chúng ta nói là thi huấn luyện tác phong mà."
Huấn luyện viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-thao-lieu-ma-ngot/1676389/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.