Sau khi hoàn thành buổi duyệt binh cuối cùng, kì huấn luyện quân sự của Diệp Thanh Dương và Lục Cảnh Trừng cũng chính thức kết thúc.
Bọn họ đều biểu hiện rất tốt, đặc biệt là Diệp Thanh Dương, bất kể là tham gia sát hạch hay trong lễ duyệt binh đều là người có thành tích cao nhất.
Sau khi duyệt binh xong, đám học sinh phải trở về kí túc xá thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi.
Mọi người gấp gọn những bộ quân phục, theo lời hướng dẫn của huấn luyện viên lần lượt bỏ từng bộ vào cái túi bên cạnh ông, sau đó lễ phép cúi đầu chào tạm biệt huấn luyện viên.
“Huấn luyện viên, tạm biệt.”
Có người vui vẻ, có người tiếc nuối, có người cảm động.
Huấn luyện viên Hứa phất tay, cho mọi người giải tán, nhìn học sinh của mình đeo balo, kéo vali hành lý tập hợp chuẩn bị lên xe.
Ông suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gọi Diệp Thanh Dương lại.
Diệp Thanh Dương ngạc nhiên quay đầu, nhìn thấy huấn luyện viên Hứa vẫy tay với cậu.
Diệp Thanh Dương đưa vali cho Lục Cảnh Trừng, tự mình chạy tới bên kia.
“Em chờ một chút.” Huấn luyện viên Hứa nói, đi tới bậc thang cách đó không xa.
Không bao lâu sau, huấn luyện viên đã trở lại, trên tay cầm một hộp dâu ta.
“Cho em, không phải lúc trước em vẫn muốn ăn đấy sao?”
Diệp Thanh Dương nghe vậy, không khỏi nở nụ cười
Mấy ngày trước bọn họ tổ chức đi tham quan hội trường của doanh trại, quan sát hình ảnh giáo dục quốc phòng an ninh.
Hội trường cách sân huấn luyện rất xa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giao-thao-vua-quyen-ru-vua-ngot-ngao/1447494/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.