Văn phòng cố vấn học tập.
Cao Bình Dương ngồi im tại chỗ đối diện với mấy hàng người đứng chật kín. Do quá đông người, thậm chí cả hành lang cũng không còn chỗ.
Đám người cầm đầu đứng ở hàng phía trước, rất dễ thấy.
Tất cả đều là thành viên của phòng 608.
"Tốt lắm," Ông bình tĩnh nói, "Số người tham gia ngày càng nhiều, còn đông hơn cả vụ hai nhóm 'ẩu đả' ở con hẻm cổng Đông lần trước. Lần trước chỉ đủ một lớp, lần này các em tập hợp được gần nửa khóa."
Ông nói từng chữ một: "Các em làm tôi phải 'tâm phục khẩu phục' hết lần này đến lần khác."
"..."
Văn phòng im lặng như tờ.
Chỉ có mạch não của Ngu Tầm khác người thường, muốn nói gì đó để phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, thế là hắn đứng với tư thế thoải mái, tùy ý nói: "Khóa của bọn em, khá là năng động."
Cao Bình Dương: "Em còn dám tiếp lời nữa?"
Ngu Tầm: "Em thấy không khí trong văn phòng ngột ngạt quá, muốn khuấy động một chút."
Cao Bình Dương suýt ngã ngửa vì tức giận: "Các em đến đây để viết bản kiểm điểm, cần 'bầu không khí' gì???"
Có người không nhịn được nắm tay thành nắm đấm, chống cằm cố nén tiếng cười.
Cao Bình Dương: "Ai đang cười? Cười gì?"
Trưởng phòng 608 La Tứ Phương thả tay xuống: "Em... định ho, không có cười ạ."
Bên tay Cao Bình Dương là một chồng giấy A4 dày cộp, in từ máy in của trường, không biết có đủ cho đám người này viết không.
Ông vừa nghỉ Tết được nửa chừng, không có ở trường, đang vui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giau-gio-moc-qua-hoang/1076812/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.