"Con cá này," Vân Từ chỉ vào món đồ chơi nhỏ trong tay Ngu Tầm, "giống cậu lắm."
Hình như cậu chưa từng nói những lời thẳng thắn như vậy với Ngu Tầm: "... Cho nên muốn thắng được để tặng cậu."
"Giống tôi?"
"Giống ánh mắt của cậu."
Ngu Tầm sững sờ, con cá nhỏ trong lòng bàn tay hắn lấp lánh dưới ánh đèn đường.
Vân Từ nhìn theo ánh mắt hắn, nhìn sâu vào mắt hắn: "Chẳng phải cậu từng nói, thích một người sẽ thấy mọi thứ đều giống người đó sao."
"..."
Trên con phố dài, ánh đèn đường nhấp nháy.
Trong khoảnh khắc Ngu Tầm cảm thấy như mình đang mơ.
Hắn đã buông xuôi, nói thử theo đuổi cậu vì thực sự không còn cách nào khác.
Sự né tránh của Vân Từ từ trước đến nay đều nằm trong dự liệu của Ngu Tầm, người này luôn coi hắn là đối thủ, sao có thể nói thích là thích ngay được.
Hắn cảm thấy mình như một người ngắm sao.
Rồi ánh sao bỗng dừng lại vì hắn.
Vân Từ càng lúc càng tỉnh táo nhờ gió thổi, những lời vừa rồi đều là nhờ hơi men, nếu không cậu không thể nào 'cố tình gây sự' mà kéo áo Ngu Tầm như vậy.
Nhưng sau khi tỉnh rượu, cậu không hề hối hận.
Cậu nhân đà vừa mở lời, tiếp tục nói: "Vậy, có muốn thử không?"
Giọng Ngu Tầm căng thẳng, hỏi lại như để xác nhận: "Thử gì?"
Vân Từ nghe thấy giọng mình cũng căng thẳng không kém: "Thử yêu đương."
Ngu Tầm đứng yên tại chỗ một lúc lâu không nhúc nhích, rồi đột nhiên cúi người xuống tiến lại gần cậu một chút - chóp mũi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giau-gio-moc-qua-hoang/527549/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.