…
Gia đình thứ nhất có chồng là một giáo viên tiểu học.
Vì con trai bị mất tích mà người vợ bị bệnh.
Anh ta đã tìm hết tất cả những nơi có thể tìm, nghĩ hết các biện pháp có thể nghĩ: “Tôi đã xin trường học cho nghỉ, chỉ ở nhà để chờ đợi tin tức.
Liệu có phải Tiểu Kiệt bị bắt cóc để đòi tiền chuộc không?”
Thời buổi bây giờ, nếu một đứa trẻ bị mất tích chỉ hy vọng là nó bị bắt cóc, bởi vì như thế mới có khả năng trở về được.
Hoắc Chấn Diệp không quen ứng phó với loại tình cảnh này.
Hắn để Đầu Bự nói chuyện với người đàn ông, còn mình thì đi quanh phòng xem xét.
Mặc dù điều kiện kinh tế của gia đình bình thường, nhưng nhà cửa rất sạch sẽ ngăn nắp.
Bọn họ còn dùng ván gỗ để ngăn thành một căn phòng cho cậu bé, bên trong có đồ dùng học tập và đồ chơi.
Hoắc Chấn Diệp quan sát kỹ một lượt, không nhận thấy ngôi nhà có gì đặc biệt.
Hỏi thăm xong gia đình thứ nhất, bọn họ đến gia đình thứ hai.
Gia đình thứ hai có chồng là một viên chức nhỏ trong cơ quan nhà nước, nhà có hai đứa con, đứa bị mất tích là đứa con trai út.
Đứa con gái lớn hơn mười tuổi ở trong phòng an ủi người mẹ, còn rót trà cho Hoắc Chấn Diệp và Đầu Bự.
Cô bé hỏi với vẻ chờ mong: “Bố cháu đi ra ngoài gặp bạn bè để nghĩ cách.
Các chú đã tìm được tin tức về Tiểu Khải rồi ạ?”
Đầu To khổ sở lắc đầu: “Các chú đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giay-song/1346935/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.