Không để ý đến ánh mắt thất vọng của người phụ nữ, Tần Trạm xách theo túi đen nhanh bước về nhà.
Lúc đi đến cửa nhà kho, có ông lão ở gần đó nhận ra hắn bèn hỏi: "Cái nhà kho này cháu không cần nữa à?"
Tần Trạm nghiêng đầu qua nhìn.
"À, tại dạo này nhìn cửa sổ cứ tối đen, tưởng là cháu chuyển đi rồi"
"Là rèm cửa"
"Vậy à?"
Ông lão gãi đầu: "Sao lại treo cái rèm màu đen vậy"
Tần Trạm không để ý đến ông lão nữa, ông lão nhìn con người hắn khí chất quá âm u, ánh mắt giả bộ liếc sang một bên, vừa lẩm bẩm ngày mai ăn gì đây vừa nhanh chóng rời khỏi.
Đợi cho người kia rời đi, hắn mới mở cửa nhà kho ra, một mùi ẩm ướt u ám xộc tới. Tần Trạm bật công tắc đèn, sau mỗi một dải băng dính đen đều gắn thêm hai tấm bảng thép, xác nhận không có lỗ hổng, dán kín hết bệ cửa sổ rồi mới coi như hoàn thành.
Hắn dùng điện thoại bật nhạc đến âm lượng lớn nhất, sau đó rời khỏi nhà kho đóng cửa lại, áp sát vào cửa sổ, hắn áp tai lên trên, bên ngoài không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào.
Tối thứ Bảy, lúc Tần Trạm dạy kèm xong đi ra khỏi phòng, hắn không thấy Bạch Linh đâu.
Đỗ Lệ pha đồ uống cho bọn họ trong phòng bếp, nhìn thấy Tần Trạm liếc qua một vòng phòng khách trống không, bà lau lau tay: "Hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gieo-gio-gat-bao-khon-tai/2169425/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.