"Sao thế? Sao không đi?"
Trần Tiện thấy Chu Liệu đứng im tại chỗ không nhúc nhích, cậu ta còn đang khó hiểu định nhìn lại thì đã thấy gương mặt vô cùng khó coi của Bạch Linh.
Mỗi lần Trần Tiện gặp mấy cô gái này thì còn muối mặt hơn cả Chu Liệu, cứ như người đã lừa tình cô là mình vậy.
Bạch Linh lập tức thu tay lại, cho đến khi bạn học phía sau đi đến cô mới mỉm cười đưa ra một tờ giấy tuyên truyền mới.
Trần Tiện lúng túng rời tầm mắt đi, cậu ta dùng cùi trỏ khẽ huých vào Chu Liệu, người trước mặt như đã hoàn hồn. Cậu ta không chú ý đến sự căng thẳng của Chu Liệu, cùng với hô hấp đã bắt đầu dồn dập.
"Sao vậy?"
"Không có gì" Chu Liệu lập tức rời mắt đi, sau đó nhanh chóng chen qua đám đông.
Mấy người đi phía sau cũng chẳng có ấn tượng gì với Bạch Linh, bởi vì Chu Liệu gần như không đưa cô ra ngoài chơi với mọi người bao giờ, một người trong số đó thì lại nhìn thấy Tần Trạm ở sau chiếc lán, còn tưởng người mà Chu Liệu nhìn là Tần Trạm, người đó vò vò tóc, giọng điệu không tốt cho lắm.
"Học kỳ trước cái thằng đó xin nghỉ lâu lắm mới quay lại"
"Ai?"
"Thằng trước mình đánh ấy"
"À Tần Trạm hả, nhưng mà thành tích nó tốt, dù sao cũng đuổi kịp, chẳng ai nói gì"
Trần Tiện cau mày nhìn bóng lưng Chu Liệu, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gieo-gio-gat-bao-khon-tai/2169488/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.