Trong đêm tối tĩnh mịch, Chu Liệu có thể nghe được phòng bên cạnh mở cửa ra cất tiếng chửi mắng, qua khoảng mười giây sau người đó mới đóng cửa lại.
Trong căn phòng cũ kỹ, rèm cửa cũng không thể che khuất được ánh trăng và bóng đêm, trái tim cậu đang đập lên điên cuồng. Người kia mặc một bộ đồ ở nhà màu xám, không khác gì với quần áo khi mặc trong nhà kho lúc trước, chắc là hắn đã bị cậu làm tỉnh giấc, Chu Liệu còn cảm nhận được độ ấm trên cơ thể khi vừa mới chui ra khỏi chăn.
Đối phương buông lỏng bàn tay đang bịt miệng cậu, sau đó lặng lẽ nhìn Chu Liệu, hắn không có biểu cảm gì, qua một lúc lâu mới lên tiếng:
"Cậu đến đây làm gì?"
Chu Liệu nhìn Tần Trạm, nhân lúc còn chút hơi men mới lớn mật hơn: "Tôi không thể đến?"
"Sắp ba giờ sáng rồi" Tần Trạm gửi thấy mùi rượu và mùi thuốc lá trên người Chu Liệu thì khẽ cau mày.
"Sao cậu lại tắt máy?" Chu Liệu hỏi một câu không đầu không đuôi.
"Chỉ vì chuyện này thôi sao?" gương mặt Tần Trạm lạnh lùng: "Quên nạp tiền rồi, còn có việc gì khác không?"
Chu Liệu nghiến chặt hàm răng, qua hồi lâu vẫn không thể nói ra vế sau.
"Ba giờ sáng cậu đến đập cửa nhà tôi, chỉ chạy đến đây để hỏi cái này?" Tần Trạm hồi tưởng lại: "Tôi nhớ là cậu từng nói đừng bao giờ gặp nhau nữa"
Nhìn thấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gieo-gio-gat-bao-khon-tai/2169541/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.