Phiên ngoại 8: Đừng quên rằng
Mặc dù Chu Kiến Lâm bảo cậu về khách sạn nghỉ ngơi, nhưng đối với Chu Liệu mà nói thì chẳng thấm vào đâu.
Ngày hôm sau cậu vẫn đi đến bệnh viện, chú Lâm đang nói chuyện với bác sĩ ngoài cửa, lúc nhìn thấy cậu thì gật đầu chào hỏi, sau đó tránh sang một bên nhường chiếc cửa phía sau ra.
"Bà ấy tỉnh chưa?"
"Vừa ăn cơm xong"
"Được" Chu Liệu đẩy cửa ra.
Liễu Minh Châu đang ngẩn người nhìn ra bên ngoài, nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại.
"Hôm nay thế nào rồi" Chu Liệu vẫn hỏi một câu không có gì khác, bởi vì cậu thật sự không biết có thể nói chuyện gì nữa.
"Đỡ hơn chút"
"Vậy là được"
Chu Liệu ngồi trên ghế bên cạnh, nhìn ánh nắng bên ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào trong phòng, hai tay đan vào nhau. Trong phòng rất yên tĩnh, sự im lặng lại bắt đầu kéo dài như ngày hôm qua, thỉnh thoảng chỉ nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang.
"Tối qua, mẹ có mơ thấy con khi nhỏ"
(Đoạn này mình sẽ để bà Châu xưng hô với Chu Liệu là mẹ- con vì thái độ khá ôn hòa)
Chu Liệu sững lại, nghe thấy người nằm trên giường bệnh đột nhiên mở miệng, cậu không quay đầu nhìn, nhưng ngón tay bất giác bấm mạnh xuống.
"Mơ thấy ngày sinh nhật con mẹ phải đi công tác ấy, con hỏi mẹ không đi có được không"
Giọng nói Liễu Minh Châu rất nhẹ.
"Ta nói không được"
Hô hấp Chu Liệu ngưng lại, cậu cảm thấy cổ họng hơi khô khốc, sống lưng ngày càng trở nên căng cứng.
"Có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gieo-gio-gat-bao-khon-tai/2169557/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.