12.
Phương Tuấn chớp chớp mắt, cho rằng mình nghe lầm: "Cái gì?”
Giọng của quản lý có vẻ đặc biệt nịnh nọt: "Dương tiên sinh, ngài là khách hàng VIP của ngân hàng chúng tôi, thành tâm mời ngài cùng với người nhà tuần sau tham gia hoạt động party trên du thuyền Tam Á do ngân hàng chúng tôi tổ chức. Tiền máy bay và rượu ngài không cần phải trả một đồng nào cả.”
Tôi giật lấy di động: "Cảm ơn, chúng tôi còn phải đi làm, không tham gia được.”
Tôi cúp điện thoại, người quản lý này không tệ, chỉ là quá nhiệt tình.
Chờ tôi ngẩng đầu lên, mới phát hiện không khí trong phòng thay đổi, tất cả mọi người đều có sắc mặt kì lạ nhìn tôi.
Lúc này Dương Lực đã trở lại, cũng cảm thấy không thích hợp: "Đây là...... Sao vậy?”
Tôi trả lại điện thoại di động cho anh, trừng mắt liếc anh một cái, trách anh ấy đi toilet sao không mang theo điện thoại di động.
“Khách hàng VIP của ngân hàng?”
“Tiệc du thuyền Tam Á, bao vé máy bay và rượu?”
“Còn không muốn đi?”
Phương Tuấn cùng em dâu khóe miệng giật giật nói.
"Các người lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?", mẹ tôi cũng giật mình.
“À, lúc trước đầu tư một hạng mục nhỏ, vận khí tốt nên kiếm được chút tiền.”
Tôi bình tĩnh nói, tôi một không trộm hai không cướp, không có gì phải ngượng ngùng.
"Làm gì có thể kiếm được mấy chục triệu chứ, đừng nói là làm chuyện gì phạm pháp nha?" - Em dâu cắn răng sắp vụn luôn rồi.
“Mẹ con không có đâu, tiền nhà con đều là tiền đứng đắn.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gieo-gio-gat-bao/1673878/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.