- Đừng có dẫm lên óc. - Kev Parker cảnh báo.
Kev Parker bốn ba tuổi, Thám tử 2, kẻ đang bất đắc chí với nghề nghiệp.
Renee Ruiz, cô thực tập sinh mới nhất của anh nhìn xuống đôi giày da thuộc màu hồng lốm đốm sành điệu. Đế giày gót nhọn đã vấy đầy chất lỏng màu ngà văng ra từ cái xác.
- Lạy Chúa tôi, Parker. - Cô ta ré lên. - Tại sao anh không bảo tôi chứ?
- Tôi vừa bảo rồi đấy thôi.
- Thế là tiêu mất đôi giày của tôi rồi.
- Thế à? Chí ít thì đôi giày khốn kiếp của cô cũng đã gây ra chuyện. Ngay từ lúc cô bước chân vào đây kia. Tôi nhắc lại: Khi làm việc đừng có đi giày cao gót. Cô chuẩn bị trở thành thám tử chứ không phải gái gọi.
Ruiz nheo mắt nhìn anh và làu bàu vài câu bằng tiếng Tây Ban Nha.
Parker thản nhiên.
- Mẹ cô dạy cô mấy cái câu ấy đấy à. - Anh chuyển hướng sang cái xác đang nằm dưới sàn.
Cô thực tập sinh bước vòng ra khỏi đống nhầy đó và chõ vào mặt Parker mà nói.
- Anh nên tôn trọng tôi hơn một chút, Parker.
- Được rồi, khi nào cô trở nên xứng đáng hơn. - Anh nói, thậm chí còn không thèm liếc nhìn Ruiz. Cái xác đang thu hút sự chú ý của anh. Chấn thương lớn ở vùng đầu. Kẻ nào làm việc này hẳn đã rất hứng thú.
Lại một tràng tiếng Tây Ban Nha.
Parker chịu trách nhiệm huấn luyện các thám tử mới vào nghề và cô nàng này đứng top đầu trong danh sách khốn kiếp của anh. Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giet-nguoi-dua-thu/1529845/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.