Hắn cười lớn.
“Còn gì nữa?”
Hồng Trần Vô Định
Ta suy nghĩ một lúc, rồi nói nhỏ: “Còn là họ của quý phi nương nương.”
Lần này, hắn không nói gì thêm mà thay bút, lấy chu sa khoanh tròn chữ “Nữ” dưới chữ “Giang”.
Hắn chậm rãi nói: “Để trẫm giải thích cho ngươi hiểu ý nghĩa của chữ này.”
“Trên là ‘Dê’, dưới là ‘Nữ’, hợp lại thành chữ ‘Giang’. Nhưng nếu không có nữ nhân này, thì ‘Giang’ chỉ là một con dê, vào miệng hổ thì dễ dàng bị nuốt chửng.”
Giọng hắn vẫn êm ái, nhưng ta cảm thấy như rơi vào hố băng. Ý tứ của hắn, ta đã hiểu rõ.
Ta đoán đúng rồi. Sự sủng ái dành cho quý phi chỉ là giả tạo. Nếu không có quý phi, việc nhổ bỏ Giang Diễn sẽ dễ dàng hơn bao giờ hết.
Triệu Minh Huy ôm ta vào lòng, khóe miệng mang theo nụ cười, nhưng trong ánh mắt sâu thẳm của hắn vẫn là bóng tối không thể đo lường. Hắn ghé sát tai ta hỏi: “Kỷ Bảo lâm, ngươi đã hiểu những gì trẫm nói chưa?”
Ta cúi đầu đáp: “Đèn trong Cư Xá Cung đã sáng quá lâu rồi.”
Trong mắt Triệu Minh Huy, ánh lên một sự hài lòng rõ rệt. Hắn muốn quyền lực của Giang Diễn, còn ta muốn mạng của Giang Diễn. Hắn và ta, thật là đồng lòng.
Ta nhìn lại chữ “Nữ” bị khoanh tròn bằng chu sa, đỏ rực như máu.
Khi trở về Dục Tú Cung, ta nghe thấy âm thanh náo nhiệt từ hậu điện, mới biết rằng mẹ của A Chi đã vào cung thăm con. Trình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-chieu-chua-lang-tram-dao-tieu-sinh/1021919/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.