Edit: Jeongie | Beta: Qin Zồ
Trở về hoa viên sau khi buổi lễ kết thúc, trời đã ngã sang màu quýt chín rực rỡ lúc xế chiều. Mấy người hầu Nam Dương da đen của nhà họ Tạ nâng rượu khai vị đi vào vườn hoa cạnh bờ biển, để khách mời mỗi người lấy một ly rồi đi dạo qua những hàng cây thiên tuế, giàn tường vi và lướt qua bãi cỏ lưu ly, cuối cùng là ăn tối ở cạnh bàn lớn dưới ô che bên bờ biển.
Vừa quay lại nhà mới, Sở Vọng được Tuệ Tế dẫn lên lầu thay lễ phục và làm tóc.
Kiểu tóc ấy vô cùng phức tạp. Chờ đến khi chải tóc xong, cô thay một bộ lễ phục bằng lụa taff rồi xuống lầu thì người hầu đã mang điểm tâm ngọt và rượu khai vị vào hoa viên.
Cô tiện tay lấy một miếng bánh Opera và một ly rượu màu xanh, nhưng mới ăn hết hai miếng bánh thì ly rượu trong tay đã bị người khác lấy đi mất. Sở Vọng ngẩng đầu, Tạ Trạch Ích chân thành nói với cô, “Em uống ít thôi.”
Ly rượu bị anh đưa lên quá đầu, Sở Vọng giơ tay đoạt mấy lần nhưng đều thất bại.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, định hỏi anh vấn đề đã khiến cô hoang mang cả một buổi trưa.
Sở Vọng chưa bao giờ vội vàng muốn có cơ hội được ở riêng với Tạ Trạch Ích như bây giờ, đáng tiếc cả ngày hôm này, hễ hai người cùng nhau xuất hiện là lại khiến mọi người chú ý, không phải là lúc thích hợp để trò chuyện.
Lần chạm mặt này vô cùng khéo, khiến cô không biết phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gio-dang-noi-dau/979682/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.